Thần Mặt Trời Apollo ————
Ban đầu hảo cảm 10 → +25 → hiện tại 35

[ Chi Canh, nhìn bộ dạng Apollo rõ ràng là yêu từ cái nhìn đầu tiên rồi, sao hảo cảm mới có 35 thôi vậy? ]
[ Apollo phong lưu đa tình, đâu phải kiểu trai ngây thơ vừa sinh ra cái là không biết gì. Gặp trường hợp tình yêu sét đánh cũng quá nhiều rồi. ]

Hỏa thần Hephaistos ————
+5 điểm → hiện tại 65 điểm

[ Vậy sao Hephaistos lại chỉ tăng thêm có nhiêu đó điểm! ]

Rõ ràng lúc nãy cái dáng vẻ vừa ướt vừa xộc xệch kia chính là hoàn hảo khúc dạo đầu bờ sông thẹn thùng! Đến quần cũng cởi rồi, chuẩn bị mạnh tay tiến hành kế hoạch tăng hảo cảm với tên ngốc to xác Hỏa thần này, kết quả chỉ tăng lèo tèo có 5 điểm?!

[ Chi Canh ơi, vô lý quá đi! ]

Ngay cả cao thủ tình trường như Apollo còn không chịu nổi dụ hoặc, Hephaistos – tên trai ngây thơ bị chiêu trò mỹ nhân công kích trực diện – vậy mà chỉ tăng có 5 điểm hảo cảm.

[ Thật muốn biết giờ Hephaistos trong lòng đang nghĩ gì quá, online chờ đó, mau! ]
[ Bình tĩnh, tăng chậm lúc này là chuyện thường. ]

Lúc đầu rung động, sau lại nén cảm xúc xuống, giấu dưới vẻ ngoài chất phác, trở nên cẩn trọng hơn – Hephaistos hiện đang ở giai đoạn này. Mà cảm xúc càng bị đè nén, lửa lại càng cháy mạnh. Đối với Hephaistos, Chi Canh cũng không lo lắng.

Kéo ta lên đi.” – Chi Canh khẽ nâng cằm, đưa tay về phía Hephaistos bên bờ.

Yết hầu Hephaistos khẽ chuyển động. Khung cảnh này quá đỗi quen thuộc — quen đến mức tối qua trong mơ, anh vẫn như còn ngửi thấy mùi hương trên người cậu ấy, trong tay còn mơ hồ cảm giác ôm lấy chiếc eo nóng rực kia.

Anh nhớ rất rõ — hôm qua, đối phương cũng đưa tay như vậy để anh ôm xuống, rồi cuối cùng hai người ôm chặt lấy nhau. Nghĩ vậy, Hephaistos hơi mấp máy môi, định nói gì đó, nhưng cuối cùng không thốt ra lời, chỉ đành ngoan ngoãn đưa tay nắm lấy tay cậu. Trong lòng đợi chờ, không thể nào che giấu được.

Vừa kéo Chi Canh lên, cậu liền thuận thế nhào về phía Hephaistos — “phịch” một tiếng, hai người cùng ngã xuống đất, Hephaistos nằm phía dưới, tim đập nhanh như trống trận.

Chi Canh áp lên người Hephaistos, hai thân thể gần như dán sát vào nhau. Nước sông lạnh khiến quần áo Hephaistos ướt đẫm, nhưng trái tim anh lại nóng đến đáng sợ — khí nóng như chạy thẳng xuống bụng dưới…

Giờ phút này, cả Chi Canh lẫn Hephaistos đều rất ăn ý — hoàn toàn giả vờ không phát hiện đang bị rình coi, chỉ suy nghĩ xem nên giải thích thế nào với hành vi mất sáng chói của… Apollo.

Thấy bầu không khí giữa Chi Canh và Hephaistos ngày càng ám muội, Apollo – nãy giờ trốn một bên rình – cuối cùng không nhịn được nữa, cũng mặc luôn thân phận “kẻ trộm nhìn lén”, nhảy xổ ra ngoài.

“Xin lỗi vì làm phiền hai người, nhưng ta muốn tự giới thiệu ngắn gọn — ta là Thần Mặt Trời Apollo.”
Giọng nói ôn hòa, từ tính, tao nhã, tự tin — nghe như ánh nắng ấm áp bên bờ biển.

Thần tóc vàng mang nụ cười nhẹ trên môi, đôi mắt lại chăm chú nhìn Chi Canh và Hephaistos:
“Nếu có may mắn gặp hai vị trên đường tới Đỉnh Olympus dự yến tiệc, không biết ta có vinh dự mời hai vị đi cùng không?”

Nếu kẻ khác dám làm trò — trộm nhìn, rồi còn phá ngang đoạn thân mật — ắt sẽ bị ghét, nhưng… đây là Apollo. Thần được mặt trời ưu ái, tựa hồ có ma lực khiến mọi bực bội hóa dịu dàng.

Chi Canh nhướn mày, đứng dậy, mặc vào quần áo đã chuẩn bị sẵn ở bờ, bị ướt cũng được thần lực hong khô ngay trong nháy mắt.

“Ngươi biết ta là ai?” – Chi Canh nhìn Apollo đầy hứng thú.

“Đương nhiên.” – Apollo thầm nghĩ: Chỉ có tồn tại như Aphrodite mới khiến ta yêu chỉ bằng một ánh nhìn.

“Không biết ta có vinh hạnh mời hai vị cùng đến Đỉnh Olympus?” – Apollo lại hỏi, phía sau hắn đã hiện ra chiếc xe mặt trời lộng lẫy.

Chi Canh quay sang Hephaistos. Đối phương cúi đầu nên không nhìn rõ biểu cảm hiện tại. Hai tay anh siết chặt, rất lâu sau mới khàn khàn nói:
“Không được… Ta… tự đi.”

Giọng anh khô khốc khó nghe, như bị lửa thiêu cháy.

Apollo có bất ngờ — tưởng Hephaistos chỉ chân què, không ngờ giọng cũng khó nghe vậy. Nhưng hắn không tỏ vẻ khinh thường hay thương hại, chỉ quay sang Chi Canh.

Chi Canh nhìn Hephaistos – người vẫn cúi đầu, rồi nhìn Apollo – bỗng bật cười: “Được thôi.”

Apollo vui vẻ, làm tư thế mời.

Vừa bước lên xe mặt trời, tiếng của hệ thống Quỳ Âm vang lên trong đầu Chi Canh:

[ Anh anh anh, Chi Canh chiêu này bỏ lại Hephaistos để chọc anh ấy ghen là quá tuyệt, chắc chắn tăng mạnh hảo cảm! ]
[ Không đâu, sẽ bị trừ. ]
[ Hả? ]

Hỏa thần Hephaistos ————
-5 điểm → hiện tại 60

[ Quỳ Âm: WHAT! ]

Tình cảm quả là thứ… rối rắm (꒪⌓꒪).

Lén nhìn bảng hảo cảm của Apollo, Quỳ Âm chút được an ủi:

Apollo ————
+5 điểm → hiện tại 40 → rồi lại +5 → hiện tại 45

[ Chi Canh, sao ngồi không trên xe Apollo, không nói chuyện, mà cũng tăng hảo cảm vậy! ]

Chi Canh liếc Apollo, đối phương nhận ra ánh mắt liền dịu dàng cười đầy bao dung.

[ Có lẽ hắn tự tưởng tượng ta vì Hephaistos mà buồn bã. ]
[ Nam thần não bổ ghê thật. ]
[ Ngươi tính cứ mặc kệ hắn tưởng bở vậy à? ]
[ Không… ]
[ ?! ]
[ Hắn sẽ chủ động tìm ta nói chuyện. ]

Quả nhiên —

“Thân ái Aphrodite, vẫn còn sớm trước khi yến hội bắt đầu. Hay để ta đưa ngươi ngắm cảnh Đỉnh Olympus?” – Apollo hơi hồi hộp.

Nói rồi hắn bắt đầu kể đủ chuyện thú vị: trêu chọc thần Rượu, tranh thủ lấy rượu mới, đi săn với Artemis rồi lại thành ngồi đàn hát… Chậm rãi lái xe vòng đường xa, cố tình chọn lối ít người để giữ bầu không khí chỉ riêng hai ta.

Chi Canh chỉ dựa lười nghe, thỉnh thoảng đáp một câu. Apollo chẳng hề thấy bị thất lễ, ngược lại càng hớn hở.

“Kia là biển hoa Tulip đỏ và cúc kim sắc — xuyên qua đó là cửa sau điện chính. Chúng ta đi đường đó nhé.” – Apollo dừng xe, phong độ quý ông đưa tay mời.

Chi Canh nhìn tay hắn cười, rồi… nhảy xuống từ phía còn lại, động tác gọn gàng vô cùng. Apollo hơi ngẩn ra, rồi lập tức chạy tới đi cạnh cậu.

Hai người vừa bước vào biển hoa, hương thơm dịu nhẹ — bầu không khí vô cùng tuyệt…

Nhưng…

Ngay lúc Apollo định mở miệng nói tiếp, khung cảnh phía trước khiến lời nghẹn ngay cổ họng!

Hắn lập tức kéo Chi Canh trốn đi.

Chỉ thấy phía trước trên bãi cỏ, một thiếu niên trần trụi đang ngồi trên người một nam nhân, đầu ngửa r*n rỉ vừa đau đớn vừa sung sướng.

Theo từng động tác của thiếu niên, khuôn mặt phía dưới cũng lộ ra: đó là một người đàn ông vô cùng anh tuấn, ngũ quan sắc sảo, khí chất mạnh mẽ, đôi mắt đen sâu hút tràn đầy mê hoặc — mang theo thứ mị lực dương cương nồng đậm đặc trưng của… kẻ đứng trên đỉnh cao quyền lực.

Ngay khoảnh khắc ấy, nam nhân kia như cảm nhận được điều gì — đột nhiên ngẩng đầu nhìn thẳng về hướng hai người đang trốn…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play