Kanon lờ mờ nhận ra em gái có gì đó khác thường. Với tâm tính của một người trưởng thành, anh lập tức cảm nhận được Anh Nhi đối xử với mình có chút khác lạ, dường như cô bé rất xem trọng từng lời anh nói. Lúc nãy, khi hai anh em đuổi bắt nhau, động tác của cô bé cũng rất cẩn thận, dường như rất sợ làm anh bị thương nên ra tay rất nhẹ. Vì vậy, anh mới có thể bất ngờ phản công, tóm được cô bé.
"Ăn cơm trưa thôi, vừa phải làm bữa sáng gộp trưa, lại còn ra ngoài mua hoa quả, vất vả cho em rồi, Anh Nhi." Anh đưa tay véo má cô em gái, gò má hồng hào với những nốt tàn nhang dường như đã mờ đi rất nhiều, sờ vào vừa mềm vừa mịn.
"Anh bị sao thế?!" Anh Nhi gạt tay Kanon ra. "Uống lộn thuốc à? Lại còn biết quan tâm người khác nữa cơ đấy?" Cô nghi hoặc nhìn Kanon. Dù bình thường cô luôn cố tỏ ra xa cách với anh trai, nhưng thực chất vẫn luôn âm thầm để ý mọi chuyện của anh.
Kanon thoáng sững người, nhận ra sự thay đổi của mình hơi đột ngột, bèn không nói gì thêm mà rụt tay lại. "Anh không thể hiểu chuyện hơn được à? Ngạc nhiên cái gì? Đi, ăn cơm."
Ăn vội bữa cơm, hai anh em cùng nhau rửa bát đĩa rồi ai về phòng nấy với tâm trạng có chút khác lạ. Về phần Anh Nhi, sau khi đi tắm xong, cô cứ có cảm giác lành lạnh dưới váy, đứng trước mặt Kanon luôn thấy không tự nhiên. Dù sao hai người cũng là anh em kế, được ghép lại từ hai gia đình đơn thân, hoàn toàn không có quan hệ huyết thống.
Còn Kanon thì vội vã về phòng để tiếp tục suy tính chuyện cộng điểm thuộc tính.
Đứng trước cửa sổ, anh lặng lẽ nhìn chăm chú vào bảng dữ liệu thuộc tính màu đỏ nhạt trước mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play