“Không... không phải như anh nghĩ đâu! Tôi... tôi thật sự không quen biết cô bé đó! Tôi không muốn trói cô bé! Tôi... tôi cũng không biết vì sao nước có bé ấy... cô bé ấy đột nhiên xuất hiện trong nhà tôi thôi, thật đó! Tôi không làm gì hết! Cô bé ấy xuất hiện cách đây một tuần rồi... trời ơi, tôi thực sự không làm gì hết!”
Sau khi Lý Do An nói xong, có lẽ chính anh ta cũng cảm thấy lời mình chẳng có chút sức thuyết phục nào, liền ừ ừ cúi đầu, vai rũ xuống, cả người như mất hết hy vọng, ngồi thụp xuống bên tường, như thế đang “tự kiểm điểm” với bức tường.
Lý Do An nói: “Anh cứ báo cảnh sát đi... dù sao thì các anh cũng sẽ nhanh chóng quên mất sự tồn tại của con bé thôi, chỉ có mình tôi nhớ được.”
Lý Do An buông xuôi rồi.
Trình Lễ “chậc” một tiếng, bước tới, nắm lấy hai tay bé gái và nhấc nó lên, nhẹ nhàng đưa về phía sau, nó lại hoàn toàn không có trọng lượng như một đứa trẻ đang lên Trình Lễ, cảm giác giống như một con búp bê nhỏ hơn kích cỡ bình thường.
Trình Lễ đưa môi lại gần cô bé, nói ngừ: Cô bé lấp tức đẩy hắn ra, ánh mắt đầy cảnh giác, trong đó còn ẩn giấu một tia sát ý rất khó nhận ra.
Áy, ngay khoảnh khắc tia sát ý lóe lên đó, Trình Lễ lại lập tức bắt được một mùi khí tức quen thuộc của quái dị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT