Việc hệ trọng đã xong, khách khứa trong tiệc rốt cuộc cũng có thể thảnh thơi ngắm trăng hồ sen.
Từ xa xa, vượt qua hồ sen và rừng hoa, một khúc sáo du dương vang lên. Văn Nho Hải lắng nghe một lúc rồi kinh ngạc thốt lên: "Đây là khúc Đông Sơn Nguyệt mới được giáo tập Hách Đông Sơn của phường nhạc phủ Ứng Thiên soạn ra. Chẳng lẽ người thổi sáo là chính Hách Đông Sơn?"
Hách Đông Sơn bấy giờ được tôn là bậc thầy thổi sáo số một thiên hạ, đang phục vụ trong nhạc phường, lẽ nào có thể rời kinh thành đến Tuyền Châu?
Mạnh Kiếm Khanh khẽ đáp: "Chính là Hách Đông Sơn. Trước khi rời Ứng Thiên, ta nghe nói ông ấy đã xin phép nhạc phường đến Tuyền Châu, chỉ để góp vui một khúc trong tiệc mừng sinh thần của con gái Long Ngâm. Tất nhiên, Long gia hẳn phải chi một khoản thù lao không nhỏ cho nhạc phường."
Văn Nho Hải chợt hiểu ra: "Vậy thì đêm nay chính là..."
Mạnh Kiếm Khanh xác nhận: "Đêm nay chính là sinh thần tròn mười tám của Long Nhan."
Văn Nho Hải thán phục thở dài: "Quả là bày biện linh đình!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play