Dù đã sang tháng tư, nhưng suốt ngày mưa dầm khiến không khí vẫn còn se lạnh.
Trời đã tối, dịch trạm Trấn Ninh thuộc phủ An Thuận đèn đuốc sáng trưng. Ba dãy nhà trong ngoài chật ních người ngựa. Lão dịch trưởng mặt mày nhăn nhó, bận tối tăm mặt mũi, bước chân không ngơi nghỉ, càng lúc càng cau có. Những quan viên đến muộn đành phải chen chúc nghỉ tạm ở tiền sảnh.
Một tên lính trạm bỏ thêm mấy cục than lớn vào bếp lửa, ngọn lửa bùng lên dữ dội, hong khô mấy chục đôi ủng da ướt sũng treo trên giá sắt bên cạnh. Tiếng xèo xèo vang lên, hơi nước bốc lên mù mịt, mùi hôi thối xộc vào mũi.
Một sĩ quan có vết sẹo dài trên má trái, nói giọng Sơn Đông, càu nhàu chửi mắng cái thời tiết quái quỷ của vùng rừng rú ẩm thấp này. Một phó tướng từ chiến trường Vân Nam trở về nói rằng chỗ này còn đỡ, chứ vào mùa này trong rừng rậm Vân Nam, chỉ cần một trận mưa cũng đủ khiến lớp lá mục, cỏ thối và bùn đất chôn vùi một gã đàn ông lực lưỡng trong nháy mắt; còn có loài muỗi to bằng nắm tay, mỗi lần xuất hiện là cả đàn, dù là trâu bò mà bị chúng đốt thì chưa tới phút chốc đã bị hút sạch máu.
Phó tướng kể chuyện bọt mép bắn tung tóe, khiến đám sĩ quan phương Bắc chưa từng đến Vân Nam trố mắt há hốc.
Một tên lính trạm gầy gò đang nấu trà dưới bếp bỗng bật cười.
Dù tiếng cười không lớn nhưng nghe rất chói tai. Vị phó tướng biết hắn đang cười gì, cơn men rượu bốc lên, mặt ông ta đỏ bừng, lảo đảo đứng dậy, trừng mắt với tên lính trạm: "Cười cái gì mà cười! Ông đây liều mạng ngoài mặt trận, còn mày trốn ở cái xó này ngồi ăn sung mặc sướng, còn dám cười à!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT