Rơi xuống.
Rơi xuống.
Rơi vô tận.
Khi Khương Dã tưởng rằng cú rơi này mãi mãi không có kết thúc, cơ thể cậu bỗng rơi vào một mặt phẳng. Mặt phẳng có tính đàn hồi, bọc trọn lấy cậu, dù vậy, lưng cậu vẫn đau dữ dội, cùng lúc đó phần eo bên trái như bị thứ gì sắc nhọn đâm thủng, đau đến mức nửa người cậu tê liệt ngay tức khắc, không động đậy được. Lần trước hình như cũng bị Cận Phi Trạch đâm trúng phần eo bên trái, eo cậu đúng là nhiều kiếp nạn.
Cậu thử mò mẫm xung quanh, hình như bên dưới là một tấm lưới khổng lồ, không biết ai giăng tấm lưới này ở đây. Xung quanh tối om, cậu vươn tay ra sờ, sờ thấy rất nhiều đầu người có hốc to trên mặt. Những cái đầu đó còn đang rung rinh, nghiến quai hàm cành cạch. Cậu vội rụt tay về, cố di chuyển, nhưng chỉ cần nhúc nhích, bên eo và lưng sẽ đau thấu xương. Hình như thứ c*m v** eo cậu là một khúc xương người, chắc là xương một cô dâu không mặt rơi xuống bị gãy.
Đầu óc càng lúc càng choáng váng, là điềm báo sốc vì mất máu. Cậu kêu cứu ở đây, Cận Phi Trạch có nghe thấy không?
Cậu hé miệng, cố gọi tên Cận Phi Trạch, nhưng cất tiếng nói lại như muỗi kêu, âm thanh yếu ớt đến mức ngay cả bản thân cậu cũng không nghe rõ. Tầm nhìn đen ngòm, trong lúc nhận thức rời xa, cậu mơ hồ cảm thấy sau lưng có ai đang nhìn mình chằm chằm. Ánh mắt đó cứ như thực thể, găm vào lưng cậu như một mũi kim. Bên dưới là hang động không đáy, ai đang ở đó nhìn cậu, là Đấng sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play