Khương Dã mở choàng mắt ra, phát hiện mình lại đến phòng thí nghiệm của Giang Nhiên. Lần này nom phòng thí nghiệm khác lần trước, ánh đèn hành lang thoắt sáng thoắt tối, nhấp nháy không ngừng, cuối hành lang đen ngòm, như có đám mây đen nặng nề tụ ở đó. Giang Nhiên vẫn mặc áo khoác màu đen, hai tay đút túi, đi rất thong thả. Khương Dã đi theo y băng qua hành lang, thấy thi thể nằm la liệt khắp phòng thí nghiệm sạch sẽ, máu chảy đầy đất, đổ xuống cống. Một số lính đánh thuê áo đen bịt mặt vũ trang đầy đủ đang cầm súng gác ở lối vào, khi Giang Nhiên đi ngang qua họ, họ sẽ cúi đầu, hô to: "Anh Giang."
Giang Nhiên đi vào phòng thí nghiệm cuối cùng như đi dạo, bác sĩ Thi đang giơ hai tay đứng trước bể nuôi cấy, một lính đánh thuê chĩa súng vào thái dương cô. Rất nhiều nghiên cứu mặc blouse trắng đang quỳ tựa vào tường, ai cũng ôm đầu bằng hai tay, run như cầy sấy. Phòng thí nghiệm có thêm khá nhiều bể nuôi cấy, mỗi bể nuôi cấy đều có một đứa bé sơ sinh đã phát triển hoàn thiện đang lơ lửng bên trong. Giang Nhiên đi một vòng, nhãn dán trước bể viết số hiệu của chúng, từ 25A đến tận 25F.
"Cái nào tốt nhất?" Giang Nhiên hỏi.
Bác sĩ Thi lạnh lùng nhìn y, "Giang Nhiên, rốt cuộc anh muốn làm gì?"
"Xin lỗi," Giang Nhiên khom mình, lịch thiệp nói, "Sự tồn tại của đứa bé này là một bí mật. Mà cách tốt nhất để giữ bí mật, chính là làm những người biết về nó chết hết."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT