Khương Dã và Cận Phi Trạch lao lên tầng hai, thấy Lý Diệu Diệu vừa hét vừa vung đao xoay quanh Quỷ Bồ Tát. Cô ngốc này sợ đến mức khóc tu tu, nhưng đao trong tay không ngừng nghỉ giây phút nào, tạt mặt, đâm họng, bước chân nhanh nhẹn, thế mà Quỷ Bồ Tát lại có xu hướng rơi xuống thế hạ phong lờ mờ. Khương Dã hơi yên tâm, kiếm đạo của Lý Diệu Diệu vẫn có chút bản lĩnh, năm lớp chín một mình cô đấu lại tám tên lưu manh cao một mét tám để bảo vệ Lưu Bội bị lưu manh chặn đường trong hẻm, cô nàng cầm một cục gạch lớn đánh chúng vừa bỏ chạy vừa kêu cha gọi mẹ, cuối cùng ngay cả đối tượng cô thích thầm nhìn thấy cô cũng sợ run lẩy bẩy.
Cô nhìn thấy Khương Dã từ xa, thở phào nhẹ nhõm, gọi to: "Anh!"
Cô giảm bớt khí thế, Quỷ Bồ Tát lại được nước lấn tới, khua khoắng cánh tay về phía Lý Diệu Diệu.
"Lý Diệu Diệu!" Khương Dã giật mình, hét gọi cô, "Tập trung vào!"
Lý Diệu Diệu buông lơi một giây, không kịp phản ứng nữa. Tình cờ đúng lúc này Trương Nghi chạy ra từ bóng tối, đạp văng Lý Diệu Diệu về phía Khương Dã. Khương Dã đón được Lý Diệu Diệu, Trương Nghi quay người rút ra một cái tẩu thuốc lớn sơn vàng. Anh ta trốn trong bóng tối, không ngờ là nhồi thuốc vào tẩu. Chỉ thấy anh ta rít mạnh một hơi thuốc, nhả khói dày đặc vào Quỷ Bồ Tát ba mắt. Khói che mờ mắt Quỷ Bồ Tát, nó tạm thời mất phương hướng.
"Chạy đi!" Trương Nghi hét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT