Khương Dã đi tìm ông nội Lưu, nói rằng dù sao căn nhà này cũng đã bị ma ám, bọn họ muốn ở thử một đêm rồi mới quyết định thuê hay không. Ông nội Lưu cũng không phải là dạng chủ nhà lừa lọc, ông đồng ý yêu cầu của bọn họ, Khương Dã thuận miệng hỏi pho tượng Bồ Tát trong sân kia có nguồn gốc từ đâu.
Ông nội Lưu nói: “Ngoài thằng con của tôi ra thì còn ai khác đâu, nó tin vào Phật pháp nên chi rất nhiều tiền để xây pho tượng vàng đó.”
Khương Dã cảm ơn ông rồi quay trở lại biệt thự. Trương Nghi nói rằng anh ta cần phải mua ít đồ lặt vặt, bảo mọi người dọn đồ ở tầng một vào trong sân trước. Khương Dã dạo quanh một vòng, bố cục của căn biệt thự này cũng na ná với Dinh Thự Thiên Lộc, tổng cộng có ba tầng, tầng hai và tầng ba đều có ban công. Nội thất đầy đủ, tủ lạnh ở mỗi tầng vẫn còn trữ đầy ắp thức ăn, cho thấy cái chết của chủ nhân ngôi nhà này đột ngột đến cỡ nào . Khiến người ta đau đầu chính là chiếc sô pha bằng da cỡ lớn, rất khó để di chuyển.
Mùa hạ ở Thâm Quyến mưa giông nhiều, sắc trời âm u, dự báo ban đêm sẽ có mưa, bọn họ phải nhanh tay lên, nếu không sẽ phải dầm mưa chuyển đồ mất.
Khương Dã nhìn Cận Phi Trạch. Hắn ta chớp chớp mắt tỏ vẻ đáng thương, “Tiểu Dã, cậu nỡ để tớ làm việc nặng sao?”
Khương Dã vô cảm nói: “Nỡ.”
Cận Phi Trạch “Chậc” một tiếng rồi nói, “Cậu nhẫn tâm thật đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT