Gió rít gào thổi qua tai, Khương Dã chở Cận Phi Trạch trên đường đèo. Hai bên là lá phong đỏ rực, nối liền thành một biển lửa. Đã gần hoàng hôn, mặt trời màu cam chìm xuống phía tây núi, một lớp mỏng như giấy cắt dán ở chân trời. Cận Phi Trạch im lặng suốt dọc đường, cũng không đội mũ bảo hiểm, hắn đặt đầu lên vai cậu. Hắn không muốn đội, Khương Dã tuỳ theo ý hắn, dù sao thì trên đường đèo cũng không có máy quay giám sát. Ráng chiều như ngọn lửa, thiêu đốt má họ.
Lái xe thấm mệt, Khương Dã đậu ở ven đường. Cận Phi Trạch xuống xe, đứng ở lan can nhìn ra núi xa. Bên dưới lan can là vách đá, một làn gió tạt qua, lá phong ngợp núi dập dờn, như ngọn lửa cuồn cuộn, hết đợt này đến đợt khác, ập tới từ phương xa. Mái tóc dài của Cận Phi Trạch chấp chới trong gió, ánh vàng nhảy nhót nơi khóe mắt đuôi mày. Ánh sáng bao trùm hắn, không nhìn rõ cảm xúc nơi đáy mắt hắn.
Khương Dã lục túi quần, lấy ra một miếng bánh sơn tra, xé vỏ bọc, chìa ra trước mắt hắn.
Cận Phi Trạch cầm lấy bánh sơn tra, nhai chậm rãi. Hình như hắn bị ốm rồi, không thấy vị ngọt, chỉ toàn đắng chát.
"Yêu các người không làm tôi thấy vui vẻ, tôi chỉ thấy đau khổ thôi," Cận Phi Trạch xoa lồng ngực, "Đau đến mức muốn moi tim ra. Các người đều là đồ lừa đảo, luôn miệng nói yêu tôi, nhưng đều muốn rời khỏi tôi."
Khương Dã đứng bên cạnh hắn, "Tôi sẽ không rời khỏi cậu."
"Lừa đảo."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play