Cận Phi Trạch vẫn đang bị quản thúc tại gia, ra ngoài chắc chắn là vi phạm quy định của học viện, nhưng không biết tại sao, đến bây giờ học viện vẫn chưa cử người đến bắt hắn về. Khương Dã đặt giao hoả tốc khẩu trang và mũ lưỡi trai, bảo Cận Phi Trạch đội vào cùng về nhà. Làm vậy thực sự la bịt tai trộm chuông, Cận Phi Trạch rất cao, chiều cao 1m88 ở đâu cũng là hạc giữa bầy gà. Khẩu trang che khuất được mặt hắn, nhưng không che được khung xương nổi bật của hắn. Đi trên phố chưa đầy ba phút, Khương Dã đã cảm thấy hắn đã trở thành trung tâm tầm nhìn của tất cả mọi người. Quả nhiên, năm phút sau, Cận Phi Trạch nhận được cuộc gọi từ lãnh đạo học viện.
"Học viện có người nhìn thấy cậu trên phố," lãnh đạo khuyên bảo tận tình, "Cậu có biết cậu chỉ được ở nhà thôi không?"
"Biết." Cận Phi Trạch nói.
"Thế cậu ra ngoài làm gì?" Lãnh đạo hỏi.
Giọng Cận Phi Trạch chứa ý cười sung sướng, "Thuê phòng với Tiểu Dã."
Khương Dã: "..."
Lãnh đạo: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play