Diệp Thần tỉnh dậy trong khách sạn vào sáng hôm sau. Cơn choáng váng vì rượu tiêu tan ngay khi cậu nhìn thấy người phụ nữ nằm cạnh, ký ức đêm qua cũng ào ạt trở về.
Nỗi sợ hãi lúc ấy không còn, giờ nghĩ lại cậu chỉ thấy đó là do say quá nên đầu óc không tỉnh táo.
Người phụ nữ trên giường cũng tỉnh. Diệp Thần cau mày đẩy cô ta ra: “Cô về đi. Tôi sẽ nói với Trương thiếu cho cô một vai nữ chính.”
“Cảm ơn Diệp thiếu.” Cô ta mừng rỡ, vội vàng mặc đồ rồi rời đi.
Diệp Thần đứng dưới vòi sen xả nước lạnh, đầu óc rối như tơ vò. Khi từng thích Bạch Tuyết Vi, cậu đã dằn vặt rất lâu. Nhưng đêm qua ở bên người phụ nữ kia, cậu lại không hề thấy có lỗi với Bạch Tuyết Vi.
Trong đầu cậu hiện lên dáng vẻ rực rỡ của Sở Tương tại buổi yến, khí thế mạnh mẽ như nụ hoa tìm đúng thổ nhưỡng, bung nở lộng lẫy khiến người ta không thể rời mắt.
Cậu từng tưởng mình thích sự dịu dàng như nước của Bạch Tuyết Vi, nhưng so với Sở Tương, Bạch Tuyết Vi bỗng nhạt nhẽo như nước lọc.
Cậu từng tưởng mình muốn Sở Tương trở nên dịu dàng như nước; nhưng qua một đêm, cậu phát hiện cái “Sở Tương” ngoan ngoãn nghe lời ấy hoàn toàn vô hồn. Chỉ có Sở Tương thật sự mới đủ sức hút ánh nhìn của mọi người, tỏa ra sức hấp dẫn chói sáng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play