Tần Hiên lặng lẽ nhìn Odila đang qùy rạp xuống đất, che miệng khóc nức nở.
Hắn không hề ra tay hạ sát, chỉ lẳng lặng quan sát, Vạn Cổ kiếm hóa thành một dải ánh sáng, đáp xuống bên hông Tần Hiên.
"Hà Vận, tỉnh rồi thì đừng giả bộ ngủ nữa."
Hắn không hề quay đầu lại, lẩm bẩm, cô gái nằm trên bãi đá rốt cuộc không nhịn được nữa, chầm chậm ngồi dậy.
Nàng tựa như vừa trải qua một giấc mộng dài, tỉnh dậy lại phát hiện cảnh còn người mất, tất cả như một giấc mộng hư ảo.
Hà Vận cho rằng đây chỉ là một giấc mơ, nên định tiếp tục chìm vào giấc ngủ để tỉnh lại, nhưng khi giọng nói của Tần Hiên vang lên, nàng không thể không mở mắt, tự véo mạnh vào bắp đùi mình.
Cơn đau dữ dội khiến Hà Vận nhíu chặt lông mày, nàng mới nhận ra, đây không phải là một giấc mơ, mà là sự thật.
Mở mắt nhìn thân ảnh thiếu niên cao lớn trước mặt, nhìn cái đầu bị chém lìa cách đây không lâu, Hà Vận vẫn không thể tin vào hiện thực này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play