Khoảng cách nhị trưởng lão sân không xa, trên một con đường nhỏ.

Thẩm Khỉ Phi kéo Thẩm Khỉ Nguyệt đi phía trước, giọng điệu kiêu kỳ bất mãn, “Ngươi đi chậm như rùa ấy, ta nói ngươi mấy ngày nay làm gì mà mắt thâm quầng, bọng mắt thì to, mặt mũi thì trắng bệch, nhìn còn như ma ốm hơn cả Thẩm Anh Hoan. Có phải mắc bệnh gì nặng lắm không?”

Thẩm Quý Đức cũng lo lắng nhìn sang.

Đầu óc Thẩm Khỉ Nguyệt đang chứa đầy thông tin về màu lông các loại linh thú, nghe vậy thì trợn mắt. Còn có thể làm gì nữa, đương nhiên là học thuộc sách rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play