Cư Đại Xuân thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận lấy chiếc nhẫn từ tay muội muội, rút khăn sạch từ túi áo, tỉ mỉ lau đi bụi bẩn như muốn tẩy trôi mọi xui xẻo. Tiểu thư kia cho rằng hắn khinh miệt, sỉ nhục mình, giận tím mặt nhưng Giang Tu Dung ở đây, nàng không cam lòng rời đi.

Nhưng Giang Tu Dung chẳng để ý đến nàng, mắt không chớp nhìn chiếc nhẫn trong tay Cư Đại Xuân, rõ ràng rất thích. Rồi hắn lại chú ý đến Thẩm Anh Hoan cũng đang nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn. Khuôn mặt tuấn tú ôn nhuận u buồn của hắn hiện vẻ rối rắm, sau một hồi giằng co, cuối cùng cắn răng bỏ thứ yêu thích, trịnh trọng nói: "Bán cho ta đi. Nếu ngũ muội muội thích, thì xem như là lễ gặp mặt ta tặng muội ấy."

Thẩm Anh Hoan thật sự kinh ngạc. Nhị tỷ phu tương lai này hào phóng quá! Một trăm ba mươi triệu mà vung tay cái là xong, còn tặng nàng làm quà gặp mặt? Chẳng lẽ hắn vốn tính rộng rãi, hay là yêu nhị tỷ nên "yêu ai yêu cả đường đi"?

Người sốc nhất là vị tiểu thư kia. Mắt nàng trợn tròn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn đầy vẻ khó tin nhìn Giang Tu Dung: "Dung ca ca, huynh... huynh lại muốn tặng thứ huynh yêu thích cho ả? Ả dựa vào cái gì chứ? Với lại đây là nhẫn, nhẫn đâu phải thứ có thể tùy tiện tặng người, huống hồ ả còn là muội muội của Thẩm Khỉ Anh, cô em vợ của huynh!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play