Bùi Chiêm nhìn chằm chằm Phó Chân hồi lâu, rồi quay sang Lương Sâm hỏi: "Ngươi thấy thế nào?"

Lương Sâm lười biếng liếc xéo hắn một cái. Cô cô hắn vừa mới sống lại sau tai nạn, còn chưa kịp an ủi, thằng nhãi này đã muốn gả nàng đi?

Còn tìm kiếm cái "thích hợp con cháu", đâu ra mà có? Cả triều đình con cháu nhà ai hắn không biết? Con cháu quan văn thì hắn chướng mắt, một lũ mọt sách bụng đầy ý đồ xấu!

Con cháu võ quan, hiện tại có chút tiếng tăm thì đều là đám cháu chắt của cô cô – thứ nhất, bọn họ lập được chút công trạng thì đều đã thành gia thất. Thứ hai, chưa thành gia thì tuổi còn quá nhỏ, mà tuổi nhỏ thì thân phận thấp. Đừng có lôi gia thế ra đây, nói cha chú quyền cao chức trọng, cái loại dựa hơi tổ tông ấy Lương Sâm hắn khinh, bởi vì loại con cháu này trên đầu còn có trưởng bối, ở nhà chẳng có quyền lên tiếng, cô cô hắn gả qua đó chẳng phải phải khúm núm theo chồng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play