Sáng hôm sau, hai huynh đệ Tống Thanh Hàn và Võ Đại Hổ cố ý ngủ nướng tới khi tỉnh giấc mới rời giường. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, họ thấy bữa sáng đã được chuẩn bị, biết là Nguyên Văn Hiên đã làm nên cảm thấy cậu bé thật chu đáo. Họ nhanh chóng ăn xong bữa sáng, mang theo những dụng cụ vào núi rồi đi về phía ngoại ô.
Đã có kinh nghiệm lần trước, lần này họ không tốn nhiều sức lực đã tới được nơi la hán quả và các loại gia vị mọc.
Suy nghĩ đến "món nợ" vẫn còn thiếu với Cao gia và Chúc gia, Tống Thanh Hàn đã bảo Võ Đại Hổ làm một cái gùi to phù hợp với hắn. Cứ như vậy, hai người cộng lại có thể mang được số đồ vật gấp đôi so với trước kia.
Từ khi vết thương nhỏ trên bụng đã lành hẳn, cậu đã bắt đầu có ý thức rèn luyện, tuy hiện tại vẫn kém xa Võ Đại Hổ, nhưng so với trước kia chân tay yếu ớt, hiện tại đã tốt hơn rất nhiều, ít nhất cũng có chút cơ bắp.
Nghĩ tới đây, Tống Thanh Hàn bỗng nhiên vươn tay nhéo nhéo bắp tay căng cứng của Võ Đại Hổ, trong lòng vừa hâm mộ vừa đắc ý.
Cậu hâm mộ vì Võ Đại Hổ luôn duy trì thân thể tốt như vậy, hơn nữa vì luyện võ nên dường như còn có xu hướng phát triển theo hướng tốt hơn. Đắc ý là bởi vì thân hình tuyệt vời như vậy sắp thuộc về cậu hưởng dụng, nghĩ đến liền thấy sung sướng.
Chỉ là khi nào mới nên hưởng dụng đây? Tống Thanh Hàn cân nhắc, trong lòng nghĩ ngợi lung tung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT