Cậu nấu cơm không lâu, thì thấy Võ Đại Hổ dẫn theo một nam tử trẻ tuổi mặt đầy không tình nguyện vào trong sân.
Nhận ra nam tử mặt mày âm trầm này là Tiêu Lẫm, cậu vỗ vỗ tay, nghênh hai người vào phòng, cười nói: “Vị này chính là Tiêu Lẫm huynh mà Đại Hổ nhà ta thường xuyên nhắc tới phải không?”
Tống Thanh Hàn lớn lên trắng trẻo lại xinh đẹp, trong lòng còn ôm một đứa bé đang còn trong tã lót, dáng vẻ này thực sự khiến người ta không thể sinh ác cảm, vì vậy sắc mặt Tiêu Lẫm khi đối mặt với cậu đã dịu lại, chỉ là giọng điệu vẫn không tốt lắm.
“Hắn có thể nói gì? Không ngoài một vài lời mắng mỏ thôi.”
Võ Đại Hổ không trả lời, vì hắn còn chưa rõ mục đích của Tống Thanh Hàn, nếu xen vào mà làm hỏng kế hoạch của cậu, thì phí công hắn đã mang Tiêu Lẫm về.
Tống Thanh Hàn cười cười, rót hai ly nước chanh cho họ, cầm một ly đặt vào tay Tiêu Lẫm, sảng khoái nói: “Ngươi ái mộ Từ Tử Dục bấy lâu phải không!”
Tiêu Lẫm kinh hãi thất sắc, tay run lên, suýt làm rơi ly, cố trấn tĩnh nói: “Ngươi nói bậy gì? Đừng hủy hoại danh dự của Tử Dục!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play