Hai người ăn tay gấu với cơm trắng sạch sẽ. Tống Thanh Hàn ăn đến cuối cùng, gần như phải vịn tường mới đứng dậy nổi.
“Thảo nào người trong sách lại nói tay gấu ngon đến vậy, quả thực là cực ngon! Chỉ là không có thì là, hơi tiếc.”
Võ Đại Hổ thấy phản ứng của cậu cứ như người say rượu, buồn cười hỏi: “Thì là là gì? Ta đi tìm giúp đệ.”
Mắt Tống Thanh Hàn sáng lên, hai tay khoa tay múa chân: “Đại khái là một loại cây cao như thế, ra hoa chùm, trên đó có hạt nhỏ tròn, hương vị hơi đặc biệt, giống loại bát giác ấy.”
Võ Đại Hổ suy nghĩ một lát, thế mà gật đầu: “Ta hình như đã gặp ở trong núi rồi, có lần đi nhầm đường, trước mặt liền xuất hiện loại thực vật đệ nói. Cả một mảng lớn, trông thì đẹp, nhưng mùi hơi khó ngửi, nên ta không lại gần xem. Nhưng nghe đệ tả, hẳn là loại đó.”
Tống Thanh Hàn vỗ tay, kích động nói: “Vậy còn hồ tiêu? Cao khoảng thế này, trên đó treo từng chùm quả nhỏ tròn, có màu xanh có màu đỏ.”
Võ Đại Hổ không chắc chắn nói: “Hình như cũng gặp rồi, cũng ở trong núi, nhưng vị trí cụ thể ở đâu thì ta không nhớ rõ lắm. Chỉ nhớ hồi nhỏ có nếm thử một hạt, thấy không ăn được, nên không để ý nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT