Thấy Tống Thanh Hàn thờ ơ, Lâm Đại Phú khẽ thở dài, liếc nhìn Tiền Tử Báo với vẻ mặt tò mò, nhíu mày hỏi: “Ngươi là ai? Sao còn chưa đi?”
Tiền Tử Báo cũng không sợ hãi, cười hắc hắc, nói: “Ngươi còn chưa đi, sao ta đi được? Vạn nhất phu lang của Đại Hổ xảy ra chuyện, ta biết ăn nói sao với Đại Hổ huynh đệ đây?”
Lâm Đại Phú với vẻ mặt khó coi phẩy tay áo nói: “Ta ở đây, Thanh Hàn sao có thể xảy ra chuyện? Ngươi mau đi đi, đừng làm hỏng danh dự của Thanh Hàn!”
Tiền Tử Báo ngước nhìn trời, thấy đã đến giờ ăn trưa, sợ mình ở lại sẽ làm Tống Thanh Hàn không được ăn cơm, còn bị tiểu phu lang ở nhà mắng, liền đưa tay vác la hán quả lên vai, hướng cằm về phía cổng, nói với Lâm Đại Phú: “Cùng đi thôi, phu lang của Đại Hổ nên nghỉ ngơi.”
Lâm Đại Phú vốn định ở lại một mình với Tống Thanh Hàn, thấy cậu như đồng ý mà gật đầu với Tiền Tử Báo, lòng cứng lại, đành phải nói: “Thanh Hàn, ngày mai ta lại đến thăm đệ!”
Tống Thanh Hàn cũng không thèm nhìn hắn, sau khi đưa Tiền Tử Báo ra ngoài, liền quay lại đóng cổng.
Cuối cùng cũng tiễn được cái ôn thần Lâm Đại Phú đi, cậu đói muốn ch.ết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT