Tống Thanh Hàn tưởng rằng mình bị ảo giác, lắp bắp nói: “Cái, cái gì? Ông vừa nói gì?”
Ông lão dùng hành động thay cho lời nói, móc từ trong ngực ra một thỏi vàng nhỏ, đặt vào tay Tống Thanh Hàn, rồi xách túi la hán quả lên, hỏi: “Đủ chưa?”
Tống Thanh Hàn cầm thỏi vàng nhỏ, bối rối nhìn Võ Đại Hổ, dường như muốn cầu cứu hắn.
Võ Đại Hổ gật đầu, chắp tay nói: “Đa tạ. Xin hỏi ngài có phải là La thần y nổi tiếng của Hồi Xuân Đường không ạ?”
Ông lão ha hả cười, xua tay không bận tâm: “Thần y gì chứ? Trên đời này làm gì có thần y? Lão phu chỉ là một phàm nhân thôi.”
Nói xong, ông nghĩ nghĩ rồi nói với Tống Thanh Hàn: “Một tuần sau, ngươi lại mang một túi la hán quả nữa đến Hồi Xuân Đường. Nếu lão phu kiểm nghiệm thấy quả của ngươi có dược hiệu thật, lão phu sẽ mua hết. Còn nếu không có hiệu quả, lão phu sẽ không truy cứu trách nhiệm của ngươi, nhưng ngươi không được phép nói bậy về công hiệu của nó nữa, được không?”
Tống Thanh Hàn ngẩn ra, sau khi phản ứng lại thì gật đầu: “Đương nhiên được. Nếu la hán quả không có hiệu quả, ta sẽ không bán nữa.”
Ông lão nghiêm túc nhìn cậu một cái, gật đầu rồi xoay người rời đi.
Đợi khi bóng ông ta biến mất khỏi tầm mắt, Tống Thanh Hàn mới cảm thán: “Thật là hào phóng. Mua một lúc cả một túi, hơn nữa còn muốn mang về tự mình thử nghiệm…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play