Đại đương gia thấy mình khuyên bảo vô ích, cắn môi, trầm giọng nói: “Vậy ta sẽ đi cùng ngươi!”
Tống Thanh Hàn sững người, lắc đầu từ chối: “Nếu ngươi có lòng, cứ đợi ta ở đây là được. Nếu trời tối mà ta chưa ra, ngươi cứ quay về, không cần tìm ta nữa.”
Khi cậu nói những lời này, giọng điệu rất bình tĩnh, nhưng đại đương gia nghe lại thấy vô cùng bồn chồn.
“Ta đã quyết định rồi. Ngươi đi đâu ta sẽ theo đó. Trừ phi ngươi không vào, nếu không ta không thể nào bỏ mặc ngươi một mình được!”
Tống Thanh Hàn dừng lại, dường như không ngờ đại đương gia lại dùng giọng điệu nghiêm túc và kiên quyết như vậy để nói chuyện với mình, hơn nữa nội dung lại hoàn toàn vì lợi ích của cậu.
Cậu có chút khó xử, vì không muốn liên lụy đại đương gia. Dù sao chuyến đi này, cơ hội quay về thực sự rất mong manh. Mạng sống của đại đương gia không chỉ thuộc về hắn, mà còn thuộc về toàn bộ trại. Nếu hắn xảy ra chuyện gì, trại rắn mất đầu, người trong trại không biết sẽ hoảng loạn đến mức nào.
Đại đương gia dường như nhìn ra suy nghĩ của cậu, nhưng không nói gì, môi mím thành một đường thẳng, lặng lẽ đứng tại chỗ, chờ đợi Tống Thanh Hàn đưa ra quyết định của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play