Võ Đại Hổ cảnh giác liếc nhìn hắn, trầm giọng nói: “Tiểu Hàn đâu?”
Quan Linh Vũ đảo tròn mắt, thầm nghĩ hôm qua Tống Thanh Hàn đi vội vàng, nhất định không nói cho Võ Đại Hổ về việc cậu phải làm. Vì vậy hắn thở dài nặng nề, tỏ vẻ tiếc nuối nói: “Hắn cho rằng ngươi đã xảy ra chuyện, đi tìm phu quân khác rồi. Nếu không phải ta vẫn luôn chăm sóc ngươi, chỉ sợ cũng sẽ không biết ngươi thật ra không sao.”
Không ngờ Võ Đại Hổ ngay cả nhìn hắn cũng không thèm, lập tức đi ra ngoài.
Thấy lời mình nói không có tác dụng, Quan Linh Vũ vội vàng xông lên, chắn trước mặt Võ Đại Hổ, dỗi hờn nói: “Ngươi đừng vội a, cùng lắm thì ta giúp ngươi tìm hắn, bằng không chỉ dựa vào ngươi một mình, muốn tìm đến ngày nào tháng nào?”
“Tránh ra, nếu không đừng trách ta động thủ với thư nam.”
Võ Đại Hổ lạnh lùng nhìn hắn, mặt không biểu cảm nói.
Quan Linh Vũ bị ánh mắt đó của hắn nhìn mà lưng chợt lạnh, cơ thể theo bản năng lùi sang một bên. Khi hắn phản ứng lại, Võ Đại Hổ đã đi xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play