Yến địa phương Bắc giáp giới cùng Kim quốc, mà Kim quốc lại chính là nơi Ân gia thường sang buôn bán tơ lụa, lá trà. Nhờ Ân gia sớm đã thông tỏ quan hệ khắp chốn Yến địa, con đường sang Kim quốc trở thành thương lộ tốt nhất. Bình thường việc này đều do thủ hạ quản sự mang người đi, còn chính tổ phụ Ân Vĩnh vốn không thích đích thân đi xa, huống hồ lại là thương lộ vừa dài vừa nguy hiểm.
Cũng may đời trước, khi thương đội Ân gia đi sang Kim quốc chẳng may bị cướp sạch, người người đều chết cả, chỉ còn lão gia tử ở lại Bình Thành mới giữ được mạng.
Nay A Huệ có thể trọng sinh, trong lòng tự nhiên chỉ muốn thay tổ phụ giữ cho bằng được sản nghiệp cùng người Ân gia.
Từ trước, chuyện Liêu Thu Nương với Ân Văn, A Huệ đã sớm có an bài. Lại thêm Ân Văn quả thật làm chuyện cầm thú, sau đó A Huệ bịa đặt một giấc mộng để lấy cớ, nên lão gia tử cũng dễ chấp nhận. Nhưng lần này, nếu lại mượn cớ giấc mộng thì e rằng tổ phụ sẽ chẳng còn tin nữa.
Vì vậy, nàng chờ Đức thúc và Kim Trản canh giữ bên ngoài, rồi khép chặt cửa phòng, nhỏ giọng hỏi tổ phụ:
“Tổ phụ, năm nay trà cùng tơ lụa ở Giang Nam có phải sắp tới rồi chăng?”
Ân Vĩnh gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT