Ngày mười tám tháng Năm, chính là ngày Ân Dung xuất giá. Ân gia từ hôm mười bảy đã mở tiệc, đèn hoa rực rỡ, khách khứa tấp nập không ngừng.
Ân Huệ cố ý chọn sáng sớm hôm mười tám mới trở về, như thế vừa có thể kịp thấy đoàn rước dâu của Tưởng Duy Trinh, lại tránh lúc Ân phủ đang bận rộn đãi khách, chí ít đến ngày mười chín, trong nhà mới được an tĩnh.
Hành ca nhi lưu lại phủ, nàng đi cùng Ngụy Chiêm ra Đông Hoa môn. Ân Huệ ngồi xe ngựa, Ngụy Chiêm vẫn theo thói quen cưỡi ngựa bên cạnh.
Tiếng vó ngựa lộc cộc vang bên hông xe, Ân Huệ khẽ vén rèm, ánh nắng ban mai hắt xuống, soi gương mặt tuấn tú của chàng. Sau mấy ngày ra gió, sắc da vốn rám nắng dường như cũng đã trở lại trắng trẻo như trước.
“Chàng không vội tới vệ sở sao?” – Nàng khẽ hỏi, vốn cho rằng chàng sẽ sớm rẽ ngựa đi việc riêng.
Ngụy Chiêm liếc nàng một cái, đoạn phân phó Trường Phong phía sau:
“Hai ngày nay ngươi đi theo phu nhân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT