Tháng tư, tiết trời đã sang hạ, ánh dương ngày một thêm gắt. Vào hạ tuần, Ân Huệ bất chợt phát hiện trên cổ phu quân có một đường ranh giới rõ rệt, phía dưới trắng ngần như ngọc, phía trên lại sẫm nâu vì nắng.
Nàng đưa tay khẽ vuốt, vừa cười vừa hỏi:
“Ban ngày chàng ở vệ sở, cũng phải thường xuyên dầm mình dưới nắng sao?”
Ngụy Chiêm dịu giọng đáp:
“Năm nay tiết Đoan Ngọ, phụ vương truyền lệnh cho ba vệ sở tổ chức một hồi đua thuyền rồng. Gần đây ta dẫn người ra bờ sông thao luyện, phơi nắng nên mới thành ra như thế.”
Ân Huệ nghe vậy thì hết sức kinh ngạc.
Đời trước, phủ Yến vương chưa từng tổ chức đua thuyền rồng bao giờ. Bình Thành vốn là thành trì biên ải phương Bắc, ba năm một trận đại chiến, hai năm một trận tiểu chiến, luôn khiến Yến vương phải bận lòng. Khi nàng còn chưa gả, chiến sự đã khởi, tình thế căng thẳng, bằng không Yến vương cũng chẳng đến nỗi phải đích thân cầu bạc với tổ phụ. Những năm ấy, yên ổn chẳng được bao lâu, nay bình thì mai loạn, vừa dứt ngoại chiến đã lại nổi nội biến. Chuyện lớn chuyện nhỏ chất chồng, Yến vương suốt ngày lao tâm, mấy khi còn hơi sức mà nghĩ đến thú vui đua thuyền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT