Tổ phụ nay đã không còn tinh lực để quản chuyện hôn sự của Ân Dung, Ân Huệ cũng chẳng muốn can dự thêm.
Điều nàng ghét bỏ nhất chính là đời trước Ân Dung phải gả cho tên cử nhân kia. Đời này, hôn phu của Ân Dung đã đổi thành Tưởng tri huyện. Người này là chính nhân quân tử hay là kẻ gian trá thì vẫn chưa rõ, nhưng Ân Huệ nào thể chỉ vì lo sợ hắn có khả năng nhờ cậy Ngụy Chiêm mà vội vàng chia uyên rẽ lứa, khiến bản thân mang tiếng ác, để đường tỷ mất đi danh phận phu nhân quan gia.
Nàng chỉ nguyện Tưởng tri huyện là người có bản lĩnh thật sự, vài năm nữa thăng chức rời Bình Thành, chẳng còn dây dưa gì với Yến Vương phủ. Thành thật mà nói, với hồi môn phong phú của Ân Dung, cho dù Tưởng tri huyện chẳng nhờ cậy Ngụy Chiêm, chỉ dựa vào tiền bạc cũng đủ mở ra một con đường rộng thênh thang.
Ân Huệ mềm giọng thưa:
“Tổ phụ, hôm nay cháu đến đây, kỳ thực có một chuyện muốn cùng người thương nghị.”
Ân Vĩnh hiền từ đáp:
“Chuyện gì? A Huệ cứ nói.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play