Trời còn chưa sáng, Từ Thanh Uyển đã tỉnh giấc.
Một mình trên giường, vốn dĩ dễ ngủ sớm cũng dễ tỉnh sớm. Kể từ năm Ngụy Dương đưa Mạnh di nương vào phủ, số lần chàng qua đêm cùng nàng càng lúc càng ít. Dẫu có nằm chung phòng thì cũng chỉ là giấc ngủ, chẳng còn mặn nồng như xưa.
Tuổi trẻ, nàng từng vì thế mà thương tâm hụt hẫng. Nay hai con trai đã thành thân, dâu con cũng lần lượt có tin mừng, lòng nàng đã sớm nguội lạnh. Chuyện Ngụy Dương sủng ái ai, nàng chẳng buồn để tâm. Ngay cả thân thể hao mòn kia của chàng, nàng cũng không còn muốn nghĩ tới.
Dậy sớm, nàng gọi a hoàn vào chải đầu, chỉnh trang xong liền ra cửa sổ ngắm hai chậu thủy tiên vừa hé nở.
Loài hoa ấy, thân giống củ tỏi, nhưng khi nở thì trắng trong như tuyết, nhụy vàng rực rỡ, vừa tươi mát vừa thanh nhã. Người đời chuộng mẫu đơn, thược dược; riêng Từ Thanh Uyển chỉ yêu thủy tiên.
Khẽ chạm vào cánh hoa, nàng chợt nhớ lại năm đầu mới gả về.
Khi ấy Ngụy Dương còn trẻ, dung mạo tuấn mỹ, khí chất như quân tử ôn nhuận. Biết nàng thích thủy tiên, chàng tặng nàng trâm hoa thủy tiên; nàng lại thêu khăn có cánh hoa trắng gửi chàng. Thuở ấy, tình nghĩa vợ chồng thật mặn nồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play