Ngụy Chiêm lần này khải hoàn trở về, được Vĩnh Bình Đế ban cho mười ngày nghỉ.
Hai ngày đầu, chàng hoặc vào cung thăm hoàng thượng, hoàng hậu cùng Thuận phi, hoặc ra ngoài cùng huynh đệ gặp gỡ giao bồi. Đến ngày thứ ba, chàng lại cùng Ân Huệ đến Tế Xương Bá phủ, ngồi đối cờ với Ân Vĩnh. Hai người đối cờ bàn bạc điều gì, Ân Lãng ở bên cũng không rõ, chỉ thấy hai cậu cháu đánh mấy ván thật lâu.
Bước sang ngày thứ tư, Ngụy Chiêm mới thực sự thảnh thơi mà an dưỡng.
Chàng bèn trải giấy, tự tay vẽ một bức tranh lấy tên “Đoan Ngọ”.
Trong bức họa ấy, Ngụy Chiêm vẽ đủ một nhà năm người: dưới tán quế sum suê, Ân Huệ ôm con gái nhỏ, vừa thêu túi thơm vừa dịu dàng cười. Nơi sân vắng, Ngụy Chiêm cùng hai con trai ném thẻ vào bình rượu, cảnh gia đình ấm áp, sum vầy.
Nét vẽ của chàng chậm rãi, tinh tế vô ngần. Đến cả cây trâm châu trên búi tóc Ân Huệ cũng được chàng tỉ mỉ khắc họa, hay hoa văn trên bình rượu cũng tinh xảo đến mức chẳng khác gì thực cảnh. Có khi Ân Huệ vào thư phòng nhìn chàng vẽ, có khi chính chàng gọi thê tử và các con đến, bảo họ ngồi hay đứng tùy ý để chàng vẽ lại. Tuy trên gương mặt chàng không hiện nhiều cảm xúc, song Ân Huệ cùng các con đều cảm nhận được: tâm tình chàng khi ấy rất tốt.
Chàng ở nhà, Ân Huệ cũng thấy lòng yên ổn. Không còn những đêm phải lo toan, cũng chẳng còn giấc mộng dữ nào làm phiền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT