Ngụy Chiêm trong lòng dẫu bực mình vì biểu muội nơi hôn sự có ý nghĩ không thỏa đáng, nhưng hắn vẫn nhớ rõ, Ôn Như Nguyệt chính là huyết mạch duy nhất còn sót lại của mẫu tộc, lại được mẫu thân coi như nữ nhi mà nuôi lớn.
Ký ức năm xưa vẫn vẹn nguyên: thuở ấy hắn từng theo đoàn vào Kim Lăng chúc thọ, ghé thăm cữu cữu. Khi nhìn thấy hắn, cữu cữu liền rưng lệ, trong mắt chan chứa tình thân. Đó là thứ tình cảm chân thật, nối liền bằng huyết mạch, không thể nào lẫn đi được.
Có kẻ coi huyết thống chẳng qua là lợi ích, hết thảy đều vì quyền lợi mà toan tính. Nhưng cũng có người nặng chữ tình, dù chỉ gặp gỡ vài lần cháu con nơi xa, vẫn giữ nguyên mối vui mừng khi đoàn viên. Ngụy Chiêm chưa từng quên sự đối đãi ân hậu ấy.
Bởi vậy, tuy không muốn dây dưa quá nhiều cùng biểu muội, hắn cũng không nỡ bỏ mặc nàng ở huyện chúa phủ tự sinh tự diệt.
Hai ngày sau, nhân khi vào cung bái kiến phụ hoàng lĩnh mệnh, hắn liền ghé thêm một chuyến tới Hàm Phúc cung.
Thuận phi vốn kính sợ đứa con trai này. Khi hắn còn nhỏ, chỉ cần khẽ cau mày, nàng đã chẳng dám nhiều lời. Giờ đây hắn ba mươi, càng thêm nghiêm nghị, khí thế khiến ngay cả thân nương cũng run sợ, thậm chí còn hơn cả đối với Vĩnh Bình Đế.
Nếu còn có con dâu ở cạnh, nàng còn tạm yên tâm, nay hắn tự mình đến, khiến Thuận phi vừa đứng vừa ngồi chẳng yên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play