Giờ Tỵ buổi sớm, nam thành Bình Thành vốn là nơi náo nhiệt bậc nhất. Bên trong ngoài cửa thành, bá tánh chen chúc xếp hàng, kẻ vào người ra, hai bên đường bày la liệt hàng quán. Tiếng rao hàng lẫn tiếng gọi khách, ồn ào chẳng dứt.
Quan phủ vừa hạ công văn: tiên đế băng hà, thiên hạ vào quốc tang ba tháng, cấm yến hội, cưới gả, tấu nhạc. Đồng thời cũng tuyên bố tân đế đăng cơ, ban chiếu đại xá thiên hạ, giảm thuế để an dân.
Người trong thành nghe qua, kẻ mừng người oán. Nhà nào thân thích bị giam ngục thì vui mừng khôn xiết, chẳng bao lâu sẽ được thả ra. Nhà nào vừa tốn công sức nhờ vả mới bắt được kẻ thù bỏ tù, nay lại thả ra thì bất mãn chẳng nguôi. Nhưng có lính thủ thành đứng sừng sững một bên, ai nấy chỉ dám thì thào bàn tán, không dám quá lớn tiếng.
Đang lúc ấy, tiếng vó ngựa dồn dập từ xa vọng đến. Đám dân liền ngoảnh đầu, một người kinh hô:
– “Là Yến Vương điện hạ!”
Một tiếng ấy vang lên, cả đám người lập tức ngẩng đầu nhìn chăm chú. Đoàn kỵ mã dần hiện rõ, tiến gần cửa thành, ngựa đều hãm chậm tốc độ. Yến Vương vốn là thành chủ, tự nhiên không cần xếp hàng.
Khi ông dẫn người chậm rãi vào thành, bá tánh mới thấy rõ dáng dấp. Sắc mặt tiều tụy, thần tình u uất, vành mắt sưng đỏ, đôi mắt đỏ ngầu tơ máu. Áo gấm trên người đã nhàu nát, khoác ngoài một lớp đồ tang trắng, song vương phục ấy lại loang lổ vết máu, dính bụi đất bẩn thỉu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play