Tấm rèm lay động theo gió. Gió nhẹ lật từng trang sách, như những con sóng lăn tăn trên mặt hồ.
Bình An một mình ngồi trong sân một lúc lâu. Thỉnh thoảng, thằng bé lại ngồi xuống đất, lật xem những cuốn kinh, sử, tử, tập. Nó chỉ nghe nói sĩ tử thi bát cổ cần đọc Tứ Thư Ngũ Kinh đến thuộc lòng, phải học thuộc rất nhiều chương và văn mẫu, nhưng không ngờ lại phải đọc nhiều sách đến thế này.
Nó cảm thấy hơi buồn, sống mũi cay cay, ngẩng đầu lên, cố gắng không để nước mắt rơi xuống.
Con đường khoa cử thật sự quá gian khổ…
Nhất định phải sớm ngày vớt phụ thân ra khỏi bể khổ này!
Kỳ thi lục di được tổ chức ở trường thi của tỉnh, nằm gần phủ Bình Châu, cách đó khoảng bảy, tám chục dặm.
Trần Diễm chỉ mang theo một gia nhân tên A Tường và một chiếc rương khảo thí. Chàng phi ngựa suốt đường, đến cổng trường thi thì vừa kịp lúc soát người.
Chàng phong trần mệt mỏi bước vào trường thi và ngồi xuống. Trong lòng biết mình đến vội vàng, nên càng phải giữ cho bài văn ổn định. Chàng không dùng lời lẽ hoa mỹ hay cầu kỳ, mà chỉ dùng văn phong ngay ngắn, chân thật để lấy lòng học chính. Kỳ thi này không cần sao chép, thậm chí học chính còn có thể chấm bài trực tiếp. Vị học chính nọ rất tâm đắc với văn chương của Trần Diễm, lập tức chấm chàng đỗ đầu, còn đích thân khen: “Học trò của Thẩm Thiêm Viện quả nhiên không phải người thường, mong cậu như rồng bay lên chín tầng mây, lập nên sự nghiệp hiển hách!”
Trần Diễm không kiêu ngạo cũng không nịnh hót, cúi mình vái chào vị học chính. Gần chạng vạng, Trần Diễm định nghỉ lại quán trọ gần trường thi một đêm, nhưng nghĩ lại quần áo tắm rửa đều không mang, bèn cùng A Tường tìm một quán mì để lấp đầy bụng, rồi phi ngựa trở về nhà.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT