Về vụ việc của Lưu Bình An lần này, Hoàng đế tức giận vì hai lý do. Thứ nhất, chính là hành vi của Lộ Vương, tự ý dò xét lòng vua, đoán mò thánh ý. Hôm nay thì hắn làm vậy để lấy lòng, nhưng biết đâu ngày mai có dị tâm lại làm ra chuyện gì khác?
Thứ hai, đó là vì Ninh An. Cô con gái mà ngài nuôi nấng như một đóa hoa, ngay cả khi ở vùng biên cương, nơi chiến sự căng thẳng nhất cũng chưa từng để nàng phải chịu một chút tủi thân nào. Thế mà Lộ Vương lại tìm một kẻ không có chút chính kiến nào như Lưu Bình An để gả cho nàng. Rốt cuộc trong lòng hắn có còn coi Ninh An là em gái nữa không?
Trong cơn giận dữ, ngài ra lệnh cho Lộ Vương tạ tội và cấm túc, về vương phủ tự kiểm điểm. Gần như tất cả quan lại của vương phủ cũng bị liên lụy. Mãi đến khi Hoàng hậu khuyên can, nói rằng sự việc lan rộng sẽ làm tổn hại thể diện hoàng gia, Hoàng đế mới nguôi giận.
Tương truyền, sau khi bị cấm túc bảy ngày, Lộ Vương đến Càn Thanh Cung thỉnh an. Hoàng đế sau khi tan triều trở về, chỉ bảo hắn về vương phủ đọc sách cho tốt. Không ngờ, Lộ Vương lại quỳ ở dưới ánh nắng chói chang suốt một canh giờ, ép Hoàng đế đang ngủ trưa phải ra gặp.
Sau đó, hắn rơm rớm nước mắt, đau khổ kể lể: “Trước có đại huynh thông minh lanh lợi, sau có tiểu đệ đáng yêu hoạt bát, chỉ có một mình thần là phụ hoàng không yêu thương. Hành động lần này của thần chẳng qua là muốn phụ hoàng để ý đến thần hơn thôi…”
Cái màn “biến lớn thành nhỏ” này, ngay cả Ngô Dụng cũng thấy ngán ngẩm, nhưng làm cha mẹ thì lại rất dễ động lòng. Hoàng đế tự nhận mình cũng là một người cha từ bi.
Hơn nữa, những lời Lộ Vương nói cũng là sự thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play