Bình An trơ mắt nhìn Quách Kỳ dùng chiếc chìa khóa trộm được mở cửa kho. Bên trong toàn là những thứ cậu ta bị Quách Hằng tịch thu: con quay, bao cát, xúc xắc, xương cừu, lồng chim… thứ gì cũng có.
“Mấy món này ngày thường không được chơi sao?” Bình An tò mò hỏi.
Quách Kỳ ngạc nhiên nhìn cậu: “Nhà cậu cho cậu chơi mấy cái này à?”
Bình An gật đầu: “Nhưng mẹ tôi ngại bừa bộn, nên dành riêng một phòng để tôi đựng đồ chơi.”
Quách Kỳ thở dài: “Người với người quả nhiên không giống nhau. Cha tôi chỉ biết mắng tôi chơi bời lêu lổng, mê muội mất chí.”
Bình An thật sự không nhịn được muốn góp ý vài câu. Muốn thay đổi hiện trạng, thì phải trình bày sự thật, giảng đạo lý, nói chuyện phải đúng trọng tâm, chứ cứ gây sự một cách mù quáng, ngoài bị đánh ra thì chẳng được gì.
“Cậu phải nói với cha cậu rằng, mẹ Bình An cho nó chơi mà việc học không hề bị ảnh hưởng. Đó là cách kết hợp giữa học và chơi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play