Đing, đong~. (Tiếng chuông và chiêng)
Trần Diễm nhắm mắt lại, rồi lại mở ra.
Đây là thứ mà một người bình thường có thể thấy tùy tiện sao?
Trần Diễm vẫn còn đang ngẩn ngơ, liền nghe thấy đứa con trai ngoan của mình dâng lên một khúc nhạc tự sáng tác, còn đặt một cái tên vô cùng tao nhã: "Hoàng Hôn Hồng Đẹp Nhất".
Gõ xong câu cuối cùng, Bình An với vẻ mặt chờ mong hỏi: “Phụ thân, có hay không? Con chỉ mất nửa ngày để luyện đấy.”
“Hay lắm.” Trần Diễm cười mà như không cười, cắn răng nói với A Tường: “Ta không tin nó một mình có thể nâng bộ chuông nhạc này vào tiền viện.”
A Tường vội nói: “Là lão gia mua về hôm qua, các nơi khác trong nhà không thể đặt, tạm thời để ở tiền viện. Bảy tám gã hán tử phải khiêng vào đấy ạ. Lúc ngài dậy trời còn mờ, có lẽ ngài không để ý thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play