Cô không có bạn thân ở đây, cũng chẳng có ai trong nhóm bạn hay mấy người theo đuổi. Thế nhưng vẫn thấy sợ, sợ cảnh vừa bước ra đã bị ai đó túm tóc, lôi xuống đất đánh đập.
Trong trí nhớ, hình ảnh cô gái tóc dài bị kéo vào nhà vệ sinh, bị dội nước lạnh, ăn bạt tai liên tiếp vẫn còn nguyên. Bùn đất và nước bẩn khiến làn da lem luốc. Mùi hôi tanh từ nền gạch cũ loang lổ, gương mặt bị ấn chặt xuống đất, ép phải dính cùng những thứ nhơ nhớp.
“Đồ ghê tởm, đáng chết.”
Đó chính là đoạn trong nguyên tác khiến Ôn Tiểu Nhuyễn ấn tượng sâu nhất – đầy máu me và bạo lực, đến mức cô không dám nghĩ thêm.
Cô lùi lại, bị chính ký ức đó dọa đến run rẩy, không dám bước ra ngoài. Nếu như trước kia, khi chân vẫn còn lành lặn, gặp chuyện gì cô ít ra còn có thể chạy trốn. Nhưng bây giờ khác rồi. Vết thương khiến mỗi bước đi như giẫm trên mũi dao, đau đớn không chịu nổi.
Thế nên cô chọn lùi lại, lập tức đóng cửa phòng thật chặt, vội vàng trở về mép giường và mở điện thoại ra.
Không lạ khi cảm thấy bất thường – hóa ra sáng nay nhóm lớp im lặng đến kỳ lạ. Bình thường chát nhóm náo nhiệt, lúc nào cũng ầm ĩ, vậy mà giờ chỉ còn vài tin nhắn lẻ tẻ, rất lâu không thấy ai trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play