Lúc hoàng hôn, Tiểu Bàn tìm đến Tô Hạo.
Khi cậu bé tiến lại gần, Tô Hạo chợt nhắm mắt, lúc này mới thấu hiểu hoàn toàn khả năng của phù văn Cảm Giác. Ngoài thị giác và thính giác, hắn dường như có thêm một giác quan không gian kỳ lạ.
Hắn giống như đang nằm ở trung tâm của không gian cảm giác này, liên tục phát ra những gợn sóng vô hình. Khi Tiểu Bàn đến gần, những gợn sóng ấy va vào vật cản, lập tức khiến Tô Hạo ở trung tâm nhận biết được có vật thể đang tiếp cận.
Chẳng phải đây chính là nguyên lý của radar sao?
Tiểu Bàn xuất hiện trước mặt Tô Hạo, vừa phấn khích vừa lo lắng nói: "Hướng Võ, ngày mai là kỳ thi học kỳ, tôi bị xếp vào tổ thứ bảy, cậu ở tổ mấy?"
Tô Hạo thu tầm mắt khỏi cậu bé mập mạp, nhắm mắt lại nhưng vẫn có thể xác định chính xác vị trí của Tiểu Bàn, giống như đang sử dụng thiết bị hồng ngoại. Khi mở mắt ra, thị giác và cảm giác chồng lên nhau nhưng không hề có chút gượng ép nào.
Vừa thử nghiệm khả năng mới, Tô Hạo vừa trả lời qua loa: "À, cái này à, tôi cũng không rõ lắm."
Tiểu Bàn kinh ngạc: "Gì cơ? Cậu không quan tâm chuyện này sao? Nghe nói người đứng đầu kỳ thi sẽ được trao bí kỹ võ công cực mạnh Tùng Kê Đạp Cước Bộ. Với thực lực của cậu, nhất định sẽ giành vị trí đầu bảng. Nếu bỏ lỡ thì tiếc lắm đó!"
Tô Hạo thản nhiên đáp: "Đã biết chắc mình sẽ thắng thì tham gia làm gì? Tôi không muốn bắt nạt người khác, nên để lại chút hy vọng cho họ. Không thể nào cứ giữ hết phần ngon cho mình được."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play