Nhìn con trai mình với vẻ mặt ngây thơ đầy nghi hoặc, Ngô Vân Thiên không biết phải đáp lại thế nào. Trong lòng chợt nghĩ tới điều gì, ông bỗng thở dài: "Hướng Võ, con là một thiên tài, một thiên tài mà ta chưa từng thấy bao giờ. Nhưng tiếc rằng con đã sinh nhầm chỗ. Nếu như..."
Nói tới đây, ông đột nhiên lắc đầu tự giễu cười: "Ta nói với con những chuyện này làm gì chứ?"
Ai ngờ Tô Hạo lại đáp: "Phụ thân, sinh ra ở đây là phúc phận của con. Mọi chuyện thuận theo tự nhiên là tốt rồi."
Ngô Vân Thiên bật cười: "Con không hiểu đâu. Rồi con sẽ biết."
"Vậy con nên làm gì tiếp theo?"
"Ta vốn tưởng con sẽ tập trung vào việc tích lũy huyết khí trước, dùng khoảng một năm để nâng cao thể chất, đến lúc đó tuổi cũng đã lớn hơn, vừa vặn thích hợp để bắt đầu tinh luyện huyết khí. Không ngờ con lại tiến bộ nhanh hơn nhiều so với ta tưởng tượng. Con giờ mới chưa đầy bốn tuổi..."
Nói đến đây, Ngô Vân Thiên bỗng cảm thấy bất lực. Quả thật, so sánh giữa người với người chỉ khiến mình thêm tổn thương.
"Hướng Võ, con đừng vội. Trước hết hãy rèn luyện thân thể mỗi ngày. Một năm sau ta sẽ dạy con tinh luyện huyết khí."
"Tại sao? Không thể bắt đầu ngay bây giờ sao?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT