"Nhưng ngươi cũng không cần phải chính đại quang minh đi ám sát Ninh An Vương." Dạ Dao Quang vẫn còn bận tâm về chuyện này.
Ôn Đình Trạm cảm nhận được cơn giận trên người Dạ Dao Quang đã tan biến, lập tức nắm lấy tay nàng, cười nhẹ: "Dao Dao, ta đã bại lộ trước mặt Ninh An Vương, ta làm vậy là có ý gõ sơn chấn hổ."
"Gõ sơn chấn hổ?" Dạ Dao Quang nhíu mày suy nghĩ một lát, mới hiểu được ý đồ của Ôn Đình Trạm.
Dù thế nào, Ninh An Vương cũng không định buông tha Ôn Đình Trạm, người phò trợ Tiêu Sĩ Duệ. Đã vậy thì không cần che che giấu giấu nữa. Ôn Đình Trạm ám sát sẽ không làm Ninh An Vương mềm lòng một chút nào, minh sát cũng tuyệt đối sẽ không tàn nhẫn hơn. Sự khác biệt không lớn. Nhưng Ôn Đình Trạm trắng trợn đi ám sát Ninh An Vương, sẽ tạo ra một hiệu ứng làm người khác kinh hãi. Nếu làm Ninh An Vương bị trọng thương, ngược lại sẽ khiến Ninh An Vương trong lòng hình thành một loại sợ hãi, như vậy khi đối phó Ôn Đình Trạm hắn cũng không dám dễ dàng ra tay. Điều này không nghi ngờ là tiết kiệm một số phiền phức.
"Ngươi không sợ Ninh An Vương trực tiếp đi cáo trạng trước mặt vua, tiện thể kéo cả Sĩ Duệ xuống nước sao?" Người ta dù sao cũng là hoàng tử, dù có không thích, con ruột của mình bị người ta trắng trợn ám sát, làm cha có mặc kệ sao?
"Ha ha ha ha..." Ôn Đình Trạm bật ra tiếng cười sáng sủa, "Dao Dao ngốc, ta ở công đường xong đã để Sĩ Duệ tự mình truyền tin cho bệ hạ, làm bệ hạ biết sự tồn tại của ta. Sĩ Duệ trong thư tất nhiên sẽ đại gia ca ngợi ta, rất có ý dẫn ta làm tri kỷ. Nếu lúc này Ninh An Vương đi cáo ta mưu sát hắn, ngươi cảm thấy sẽ có kết quả gì?"
"Kết quả gì? Chẳng lẽ còn vì ngươi mà mắng Ninh An Vương không thành?" Dạ Dao Quang không khỏi lườm Ôn Đình Trạm một cái. Trong mắt hoàng đế, vị trí của Ninh An Vương và Ôn Đình Trạm khác nhau một trời một vực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT