“Ngươi nói bậy!” Hoắc Liễu Tập lập tức lạnh giọng ép hỏi, “Ngươi vì sao phải bôi nhọ ta, bọn họ cho ngươi cái gì chỗ tốt!”
“Hoắc Liễu Tập, ngươi nếu tái phạm, bản quan sẽ lấy tội làm rối loạn công đường trật tự mà đánh trượng ngươi!” Tri phủ lại một lần cảnh cáo. Thấy Hoắc Liễu Tập cúi đầu lui lại, ông mới quay đầu nhìn Ôn Đình Trạm: "Hai người này cũng không có điểm nào giống nhau, chẳng lẽ Cao Nguy đã không đốt đèn?"
"Hồi đại nhân, học sinh vì bụng đau cấp, quả thật không có đốt đèn, nhưng học sinh nghe được Hoắc Liễu Tập than vãn một câu, đó rõ ràng là giọng của hắn." Cao Nguy trả lời.
"Cao đồng sinh, ngươi còn nhớ rõ đêm đó ngươi nghe được Hoắc Liễu Tập than vãn là gì không?" Ôn Đình Trạm nghe lời này, lập tức hỏi.
"Tự nhiên nhớ rõ." Cao Nguy gật đầu.
"Vậy xin Cao đồng sinh viết xuống, trình lên cho đại nhân." Ôn Đình Trạm nói xong lại nhìn về phía Hoắc Liễu Tập và Tôn Đại Thụ: "Tôn Đại Thụ không biết chữ, vậy xin Hoắc đồng sinh trước hết viết lời của ngươi đêm hôm đó xuống, nộp cho Tri phủ đại nhân." Hắn lại hỏi Tôn Đại Thụ: "Ngươi còn nhớ rõ đêm đó ngươi nói gì không?"
"Tiểu nhân nhớ rõ." Tôn Đại Thụ gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT