“Ta nhớ tới mẫu phi ta nói một chuyện xưa.” Sắc mặt Tiêu Sĩ Duệ vô cùng không tốt, hắn tự mình ngồi xuống, sau đó rót một cốc nước lớn ngửa đầu uống xong, qua một lúc lâu hắn mới mở miệng, “Hoàng tổ phụ ta và Hoàng tổ mẫu chính là thanh mai trúc mã, Hoàng tổ mẫu từ nhỏ ở hoàng cung lớn lên, sau khi Hoàng tổ mẫu mất, phụ vương ta liền vẫn luôn ở tại tẩm cung Hoàng tổ phụ cho đến mười tuổi, sau khi phụ vương dọn đến Đông Cung, Hoàng tổ phụ sợ phụ vương một mình cô đơn, liền muốn cho phụ vương cùng với người hắn thích từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cho nên năm phụ vương mười tuổi, Hoàng tổ phụ liền khiến Hoàng Hậu lúc đó làm một tiệc ngắm hoa, mẫu phi ta cũng là khi đó tiến cung, mẫu phi lúc ấy bị tỷ tỷ trong nhà hãm hại, một mình ở hoàng cung lạc đường, sau lại vô tình vào tẩm cung Uyển phi nương nương, mẫu phi ta không cẩn thận nghe lén được Uyển phi cùng vú nuôi nói chuyện, nguyên lai thái y nói Uyển phi nương nương hoài rất có thể là song sinh tử.”
Song sinh tử, ở hoàng thất chính là điều tối kỵ, bởi vì tổ phụ kim thượng sở dĩ đoản mệnh, chính là bị vị huynh đệ song sinh kia mưu hại, còn thay thế làm mấy năm hoàng đế, sau lại bị tố giác ra mới có tiên hoàng đăng cơ, tiên hoàng cũng có một vị phi tử sinh hạ song sinh tử, tiên hoàng nghĩ đến phụ hoàng mất sớm của mình, trực tiếp đem vị phi tử nào đánh vào lãnh cung, để ngừa bi kịch tái diễn. Có thể thấy, kim thượng chán ghét song sinh tử cỡ nào.
“Sau đó thì sao?” Dạ Dao Quang bỗng nhiên có một suy đoán táo bạo.
“Sau đó mẫu phi ta thoát khỏi tẩm cung Uyển phi nương nương, lại đụng phải phụ vương ta, mẫu phi bởi vì nghe được chuyện riêng tư cung đình trong lòng hoảng sợ, đụng phải phụ vương ta rơi vào hồ hoa sen, Hoàng tổ phụ bảo bối phụ vương ta cỡ nào, lập tức liền muốn xử lý mẫu phi ta cùng tộc người ngoại tổ ta.” Tiêu Sĩ Duệ nói đến đây không khỏi mỉm cười, hẳn là hắn đã từng hỏi phụ vương và mẫu phi làm sao quen nhau, mẫu phi hắn mới đem đoạn chuyện xưa này giảng cho Tiêu Sĩ Duệ nghe, “Phụ vương vì không liên lụy người vô tội, chỉ có thể nói mẫu phi là người hắn lựa chọn, phụ vương vốn thân mình gầy yếu, khi đó lại phong hàn thêm nặng, Hoàng tổ phụ dù cho tức giận, cũng không nỡ cùng phụ vương cứng rắn, vì thế khiến mẫu phi ở lại chiếu cố phụ vương để chuộc tội, mẫu phi ta liền ở lại trong cung. Mẫu phi ta khi đó mới bảy tuổi, tuy rằng vì trong nhà có không ít tỷ muội, so người thường muốn lanh lợi thông tuệ hơn một chút, nhưng cũng là có chút dấu không được chuyện, có lẽ là vì phụ vương vì nàng cầu tình, có lẽ là mẫu phi ta biết được nếu nàng không thể trở thành thê tử phụ vương, đời này cũng liền không người dám cưới nàng, cho nên mẫu phi quy phục, đem việc ngày đó nghe được nói cho phụ vương, cũng coi như là giải thích nàng vì sao sẽ hoảng loạn đụng phải phụ vương, phụ vương ta mặc dù được hoàng gia gia bảo hộ rất tốt, nhưng hắn là thật sự tài trí hơn người, phụ vương trước khi lâm chung đã nói với mẫu phi, năm đó Uyển phi xác thật sinh hạ song sinh tử, nhưng việc này chỉ có hắn một người biết được, sau khi Uyển phi sinh con, những người ở đó đều lần lượt mấy năm sau bị đuổi đi, xong việc phụ vương ta cũng phái người tra qua, những người đó đều đã bị diệt khẩu. Phụ vương nói cho mẫu phi, vốn là hy vọng một ngày kia bát hoàng thúc bất lợi với ta, có thể mượn đây là lý do để bát hoàng thúc hộ ta một mạng.”
“Uyển phi nương nương, không hổ là nữ nhân có thể sinh ra Ninh An Vương tâm tư kín đáo như vậy.” Nghe xong sau, Ôn Đình Trạm cười lạnh nói.
Không chút do dự có thể giết thân nhi, song sinh tử đích xác vì chuyện hoàng đế túc tông mà trở thành điều tối kỵ ở Nguyên triều, nhưng tiên hoàng còn chỉ là đem mẫu tử ba người đưa vào lãnh cung, chưa từng muốn mạng sống, cũng chưa từng liên lụy gia tộc này, ba người kia tuy rằng thất sủng, nhưng là tiên hoàng trừ bỏ giam lỏng họ, nuôi phế đi hai người con trai, cũng là khiến họ sống thọ và chết tại nhà, hơn nữa cơm áo không thiếu, sống khá hơn so với phần lớn dân chúng. Uyển phi sẽ không không biết chuyện này, nhưng nàng sợ thất sủng, cho nên nàng giết thân sinh nhi tử.
“Mẫu phi từng nói bát hoàng thúc từ nhỏ thích tự quyết định, vào năm 6 tuổi thì bệnh nặng một trận, ban đầu luôn thích nói mê sảng, sau lại bị Uyển phi nương nương nhốt ba tháng, mới tốt lên, chẳng qua người trở nên đặc biệt âm trầm, hơn nữa bát hoàng thúc rất dài một đoạn thời gian không thích thấy ánh nắng...” Tiêu Sĩ Duệ nói chính mình đều cảm thấy khiếp hãi, nhưng trong lòng hắn là đối với bát hoàng thúc này càng nhiều thương hại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play