Ngày hôm sau, Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm vẫn theo lệ thường đi học. Buổi chiều, nàng vẫn lười biếng không đến lớp, mà chào hỏi Ôn Đình Trạm rồi đi trước về Dạ phủ. Phủ Chu cách Dạ phủ không xa, hơn nữa Dạ phủ có một tòa lầu ngắm cảnh bốn tầng, có thể nhìn thấy đại khái hình dáng phủ Chu.
Dạ Dao Quang trở lại trong phủ, lập tức bước lên lầu ngắm cảnh. Phủ Chu nằm ở phía Tây Nam Dạ phủ. Vì ở giữa cách mấy tòa nhà lớn, nên khoảng cách khá xa. Với thị lực tốt như Dạ Dao Quang cũng không thể nhìn rõ cụ thể bài trí và trang trí bên trong.
Nhưng Dạ Dao Quang có cách riêng của mình. Nàng khoanh chân ngồi, lấy Tử Linh Châu ra, hai tay vận khí giao nhau một vòng, ngũ hành chi khí lệnh phù xoay chuyển quanh Tử Linh Châu đang lơ lửng giữa không trung. Rất nhanh, cảnh vật của phủ Chu liền hiện ra toàn bộ bên trong Tử Linh Châu. Dạ Dao Quang xem xét từng chút một. Chỉ tiếc là Tử Linh Châu dù lợi hại vẫn có giới hạn, chỉ có thể hiện ra những vật không bị che đậy, bên trong nhà hoàn toàn không nhìn thấy gì.
Dù vậy, Dạ Dao Quang cũng đã rất thỏa mãn. Mọi nơi đều không có chút sai khác nào so với bản vẽ của Ôn Đình Trạm. Đang định thu Tử Linh Châu lại, đột nhiên có một bóng người phản chiếu trong Tử Linh Châu. Người này ước chừng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, mặc một bộ áo ngoài màu đen huyền quý giá, đai ngọc buộc eo, kim quan đội đầu, một mái tóc đen từ dưới kim quan xõa xuống. Ngũ quan hắn cương nghị, góc cạnh rõ ràng, đôi môi mỏng khẽ mím tựa hồ ánh lên vẻ lạnh lùng. Phía sau hắn đi theo ba bốn tùy tùng, ai nấy đều có hai mắt khác thường.
Kim Thượng sang năm mới thọ năm mươi, phụ thân của Tiêu Sĩ Duệ cũng mới ba mươi ba tuổi. Nhị hoàng tử và tam hoàng tử Vĩnh An Vương chết yểu đều ba mươi hai tuổi, tuyệt đối không phải dáng vẻ này. Trưởng tử của Vĩnh An Vương cũng mới mười ba tuổi. Người này vừa không phải Vĩnh An Vương, cũng không phải trưởng tử Vĩnh An Vương, nhưng khí độ lại không phải người bình thường. Thu Tử Linh Châu lại, Dạ Dao Quang không khỏi lâm vào trầm tư.
Chỉ có thể tìm Tiêu Sĩ Duệ hỏi một câu. Dạ Dao Quang vội vàng đi đến thư phòng, vẽ lại nam tử vừa nhìn thấy, sau đó mang bức vẽ đến Nguyên Vị Lâu đặt đồ ăn, chuẩn bị mang đồ ngon về cho Ôn Đình Trạm và mọi người.
Trong lúc chờ đợi ở Nguyên Vị Lâu, Dạ Dao Quang nhìn thấy một nữ tử, ước chừng mười ba, mười bốn tuổi. Ngũ quan bình thường, nhưng trang phục lại vô cùng quen thuộc. Các gia tộc lớn đều thích thống nhất trang phục hạ nhân, cơ bản đều phát đồng phục, sau đó cho các nha hoàn tự thêu hoa hoặc sửa chữa chút ít. Vì vậy, Dạ Dao Quang liếc mắt một cái liền nhận ra nha hoàn này chính là nha hoàn của phủ Chu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play