Không gian bên trong khá rộng, trần cao khoảng năm mét. Bên trái là khu luyện võ với sàn đệm đã cũ, xung quanh bày la liệt các dụng cụ tập luyện. Góc tường có giá vũ khí sứt mẻ, dao, kiếm, gậy, thương vứt lung tung. Bên phải là một gác lửng, phía dưới chất đầy đồ lộn xộn. Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Loan thầm nghĩ, nếu không có tấm biển ngoài cổng, cô sẽ nghĩ mình vừa bước vào một bãi thu mua phế liệu.
"Cô tìm ai?" Một giọng nói vang lên từ phía sau.
Lâm Loan giật mình quay lại, thấy một người đàn ông cao bằng cô, tầm 23-24 tuổi. Anh ta có thân hình rắn chắc, da ngăm, mắt sáng, trên tay cầm một phần cháo trắng và quẩy.
Lâm Loan mỉm cười: "Chào anh, tôi tìm thầy Hà Thiên."
"Ồ, vậy cô chờ chút." Anh ta cười tươi, để lộ hàm răng trắng đều, rồi lướt qua cô, đi thẳng về phía gác lửng.
Đến sát tường, anh ta đạp chân lên, bật người lên cao, một tay nắm lan can, lật người một cái, chớp mắt đã đứng trên gác. Lâm Loan sững sờ. Hóa ra không có cầu thang là vì leo kiểu này! Điều khiến cô kinh ngạc hơn là bát cháo trong tay anh ta không hề đổ giọt nào. Thân thủ thật gọn gàng.
Anh ta đặt cháo và quẩy lên bàn trà rồi đi vào một căn phòng, vừa đi vừa gọi: "Thầy ơi, cháo mua rồi, người cũng đến rồi…"
Một lát sau, một người đàn ông trung niên lảo đảo bước ra. Tóc tai rối bù, bụng hơi phệ, dép lê lạch bạch trên sàn. Ông ta ăn vài miếng cháo, rồi ra lan can, một chân gác lên, nhìn xuống Lâm Loan: "Là cô? Họ Tần đâu? Sao không đến?"
Câu hỏi chẳng đầu chẳng cuối, nhưng đủ để xác nhận ông chính là thầy Hà Thiên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT