Từ Thừa Quang vẫn xách túi bánh bao xuống lầu. Hạ Thiên quay lại, xoa tay nói: “Tiểu nha đầu, ta với sư huynh con phải ra nước ngoài một chuyến.”
Lâm Loan ngạc nhiên: "Ra nước ngoài?" Cô từng nghe chú Tần nói rằng sư phụ và sư huynh từ nước ngoài về mở võ quán, từ đó chưa từng rời đi. Sao hôm nay lại đột ngột xuất ngoại?
“Ừ!” Hạ Thiên đáp. "Phong Tử nhận một nhiệm vụ lớn, thiếu người, nên gọi ta với sư huynh con đi hỗ trợ. Nhanh thì ba tháng, chậm nhất cũng không quá nửa năm.”
Nửa năm? Tim Lâm Loan chùng xuống. Chỉ còn hơn bốn tháng nữa là tận thế. Cô vốn định đến lúc đó sẽ tập hợp mọi người lại để hỗ trợ nhau. Không ngờ sư phụ lại định rời đi!
"Không đi không được sao, sư phụ?" Cô không kìm được hỏi, giọng mang theo chút gấp gáp.
Hạ Thiên sống chung với cô lâu như vậy, lần đầu tiên nghe đồ đệ nhỏ nói với giọng không nỡ rời xa, cảm thấy khá thú vị. “Sao vậy, không nỡ xa sư phụ à?” ông cười. "Yên tâm, ta sẽ để lại chìa khóa võ quán cho con. Cứ đến luyện như bình thường, đợi ta về sẽ dạy con thêm một bài cước pháp.”
Lâm Loan cạn lời. Cô quan tâm đâu phải mấy bài quyền cước! Thở dài bất lực, cô lại hỏi: “Vậy… khi nào mọi người đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play