Ngu Hân vừa mới động người đã cảm thấy khắp người ê ẩm, muốn ngồi dậy cũng thấy mệt mỏi.
Cố Huyền nhìn cô trần trụi ngồi dậy nhưng không hề ngăn cản, chỉ im lặng dõi theo dáng vẻ cô cúi xuống nhặt chiếc áo ngủ nhăn nhúm dưới đất rồi khoác lên người.
Ánh xuân vừa rồi bị tấm vải kia che khuất, chân mày Cố Huyền khẽ nhướng lên.
Ngu Hân vừa thắt dây lưng vừa quay đầu lại cười:
“Anh cũng dậy đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play