“Điện hạ, người có khỏe không?”
Khuynh Tuyết từ khi Công tử Phong đi khỏi thì vẫn nhắm mắt, nằm trên ghế không nói chuyện, không ăn uống cũng không màng đến triều chính.
“Sao lại hỏi như vậy?” Khuynh Tuyết mở mắt nhìn Khinh Vũ.
“Điện hạ, người đã nằm đây hai canh giờ rồi, cũng không nói lời nào.”
“Chỉ là có chút mệt mỏi, vừa rồi có chút nổi giận, muốn nghỉ ngơi, tĩnh tâm thôi.”
Khinh Vũ nhìn Khuynh Tuyết cẩn thận nói: “Điện hạ, nếu người khó chịu muốn khóc thì cứ khóc đi, đừng kìm nén. Không sao đâu, ở đây không có ai cả, chỉ có hai chúng ta, Khinh Vũ sẽ không nói ra đâu!”
Khuynh Tuyết hơi hạ mày, khóe miệng khẽ nhếch, nhẹ nhàng cười, lắc đầu nói: “Khóc! Ta từ năm năm tuổi đã không biết nước mắt chảy ra sao. Huống hồ đây có phải vấn đề gì to tát đâu mà ta phải khóc?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT