Khuynh Tuyết bước vào phòng học, thấy Tuấn Thần quả nhiên đã ở đó, bèn cất tiếng gọi: “Tuấn Thần sư huynh.”
Tuấn Thần nghe tiếng quay đầu lại nhìn, đại kinh thất sắc, không ngờ lại là Khuynh Tuyết Điện hạ. Tuấn Thần lập tức đứng dậy hành lễ.
“Điện hạ! Tuấn Thần nào dám nhận là sư huynh của người, tu vi của Điện hạ cao hơn Tuấn Thần gấp mười lần có lẻ.”
“Ai bảo huynh đến Học viện Hoàng gia học trước cơ chứ. Chính vì huynh đến trước, huynh mới thành sư huynh, hay là chúng ta đi tìm tôn trưởng đổi lại quy tắc này!” Khuynh Tuyết khóe miệng nhếch lên, nửa đùa nửa làm duyên nói.
Sắc mặt Tuấn Thần từ đỏ chuyển trắng, Tuấn Thần vốn bản tính chất phác bỗng chốc nghẹn lời. Trong thoáng chốc, toàn thân Tuấn Thần căng cứng như đá, lòng nặng trĩu như rót đầy chì lạnh.
“Huynh căng thẳng đến thế làm gì? Tuấn Thần sư huynh, Khuynh Tuyết chỉ đùa với huynh thôi.”
“Điện hạ, người đừng trêu chọc hắn nữa! Chốc nữa Tuấn Thần sư huynh sẽ đ.â.m đầu vào tường mất.” Bạch Vũ tay phe phẩy quạt, tiêu sái bước tới. Có được cơ hội trêu chọc Tuấn Thần thế này sao có thể bỏ qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play