Ngày 10 tháng 1, trường học đồng loạt nghỉ đông. Tạ Vân Phàm không vội về nhà mà ở lại căn hộ nhỏ của mình để chuẩn bị cho việc vận hành và quảng bá game mới.
Có rất nhiều cách để vận hành 《Mê Cung Địa Phủ》 của cậu.
Cách thứ nhất là “mô hình thu phí vật phẩm” phổ biến, mở cửa hàng trong game, thêm các vật phẩm có thể nạp tiền để mua như [Thẻ Dẫn Lối Hoàng Tuyền], [Thẻ Luân Hồi]… Người chơi đi lạc có thể bỏ tiền mua vật phẩm chỉ đường, sau khi chết cũng có thể dùng tiền mua vật phẩm để hồi sinh… Cách này đương nhiên có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Nhưng Tạ Vân Phàm không thích mô hình thu phí này. Nạp tiền mua thẻ, cứ chịu chi là có thể phá đảo, hoàn toàn đi ngược lại với mục đích ban đầu khi cậu thiết kế mê cung. Hơn nữa, cách làm này trông rất khó coi, sẽ khiến người chơi phản cảm.
Một cách khác là mô hình game miễn phí, thu phí quảng cáo. Người chơi chết một lần thì xem 30 giây quảng cáo, xem quảng cáo để nhận vật phẩm, kiếm lợi nhuận bằng cách chèn quảng cáo… Nếu là những game giải trí nhẹ nhàng như 《Candy Crush》 thì có thể vận hành theo cách này, và cũng có rất nhiều ví dụ thành công.
Nhưng game mê cung của cậu vốn đã rất khó, người chơi chết trong mê cung đang bực mình, lúc này mà chèn quảng cáo vào chỉ tổ phản tác dụng, khiến người chơi thẳng tay xóa game.
Tạ Vân Phàm suy nghĩ rất lâu, cuối cùng quyết định dùng hình thức “trả phí để tải về”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play