Edit: Uyển

​Giang Tự không hề dừng bước trước cầu thang, mà đi thẳng đến góc ghế sofa ở tầng hai và dừng lại.

​Người đàn ông đẹp trai mặc vest xám trên ghế sofa nhận ra có động tĩnh, ngước mắt nhìn hắn một cái.

​Cảm xúc sâu thẳm được giấu kín dưới cặp kính gọng mỏng.

​Anh ta hơi cau mày, dường như không nhìn thấy Giang Tự, rồi lại thu ánh mắt về, lạnh lùng đến cực điểm.

​Giang Tự thì không hề che giấu, ánh mắt quét khắp gương mặt lạnh lùng gần như hoàn hảo của người đàn ông.

​Lông mày sắc sảo, sống mũi cao, môi mỏng, và đường cằm còn rõ nét hơn cả kế hoạch cuộc đời của Giang Niệm.

​Từng đường nét đều đúng gu thẩm mỹ của Giang Tự.

​Sở hữu một gương mặt xuất chúng nhưng người đàn ông này lại lạnh lùng và "cấm dục".

​Hắn chính là nhân vật phản diện lớn nhất trong cốt truyện.

Bùi Duật Chi.

​Cũng là mục tiêu cuối cùng của Giang Tự khi đến đây đêm nay.

​Giang Tự nhìn chai rượu vang đỏ đã mở nhưng chưa được động đến trên bàn, kéo ghế ngồi xuống, "Rượu Burgundy năm 99, không tệ. Có thể mời tôi một ly không?"

​Ánh mắt hắn liếc qua bên cạnh, chỉ có hắn mới có thể thấy những bình luận đang cuộn lên không ngừng.

​【??? Đây là diễn biến gì thế!】

​【Tin tốt: Giang Tự không đi cứu thằng em xui xẻo!】

​【Tin lạ lùng: Hắn đi tìm đại phản diện Bùi Duật Chi.】

​【Hai cực phẩm nhan sắc này đứng chung khung hình đẹp quá! Ai hiểu được cảm giác này! Trong đầu tôi giờ chỉ toàn nghĩ về cảnh họ ở bên nhau!】

​【Ở trên kia, cái gì cũng ghép đôi chỉ biết hại người...】

​Giang Tự nhếch khóe môi. "Cái gì cũng ghép đôi" thì chỉ có sướng chết người mà thôi.

​Bùi Duật Chi đang thao tác trên điện thoại, ngón tay hơi dừng lại, ngẩng đầu nhìn hắn, không nói gì.

​Nhưng ánh mắt rõ ràng đang thể hiện: Anh không thấy mình hơi bất lịch sự sao?

​"Nghe nói Tổng giám đốc Bùi từ trước đến nay giữ thân như ngọc, không bao giờ lui tới những chốn ăn chơi này. Có vẻ tin đồn không đúng."

​Giang Tự chống cằm, khóe môi hơi cong, cười rạng rỡ nhìn Bùi Duật Chi. Đôi mắt đào hoa đẹp đến mức nhìn ai cũng hóa đa tình.

​Bùi Duật Chi chẳng hề xao động, ngược lại còn lạnh giọng đáp: "Nghe nói gia giáo nhà họ Giang rất nghiêm khắc. Có vẻ tin đồn cũng không đúng."

​Giang Tự "oa" một tiếng, đôi mắt nâu hơi mở to, "Không ngờ Tổng giám đốc Bùi lại hiểu rõ tình hình nhà tôi như vậy. Chẳng lẽ chúng ta là 'song phương lao tới'?"

​Bùi Duật Chi nhíu mày: "?"

​"Thôi, nói thật, tôi đến để tán tỉnh anh. Tôi đã quan sát anh rất lâu rồi, cả quán bar này, anh là người đẹp trai nhất."

​Giang Tự nhìn thẳng vào Bùi Duật Chi không chớp mắt, ánh mắt đầy sự chân thành, như thể những lời nói đó đều xuất phát từ tận đáy lòng.

​Bùi Duật Chi quét mắt nhìn hắn từ trên xuống dưới, khóe môi khinh thường nhếch lên.

​"Tán tỉnh tôi? Giang tổng e là quá tự tin về bản thân rồi."

​Giang Tự giơ tay đặt lên bàn, hai ngón tay thon dài, đẹp đẽ từ từ tiến về phía bàn tay của Bùi Duật Chi đang đặt trên bàn.

​Bùi Duật Chi lập tức nhíu mày, muốn rụt tay lại, nhưng không nhanh bằng Giang Tự.

​Khi ngón tay hơi lạnh chạm vào, Bùi Duật Chi bỗng ngưng thở. Cảm giác ghê tởm quen thuộc không hề xuất hiện.

​Trong khoảnh khắc sững sờ đó, bàn tay Giang Tự đã hoàn toàn phủ lên mu bàn tay của hắn.

​"Tôi nghiêm túc đấy, Tổng giám đốc Bùi có muốn thử với tôi không?"

​Giang Tự bấm ngón tay lên mu bàn tay hắn, từ từ vẽ hai vòng tròn.

​Đều là đàn ông trưởng thành, chắc chắn Bùi Duật Chi sẽ không nghĩ câu "thử xem" này là rủ chơi game đôi.

​Bùi Duật Chi tuy không vượt quá giới hạn nhưng cũng không phải chàng trai ngây thơ.

​Giang Tự có thể chạm vào hắn mà không khiến hắn ghê tởm, lại... thực sự rất đẹp, cũng hợp gu của hắn.

​Có lẽ không khí quá mờ ám, có lẽ đôi mắt đang chăm chú nhìn mình kia quá quyến rũ.

​Bùi Duật Chi khẽ chớp mắt: "Tôi chỉ nằm trên."

​Giang Tự cong mắt cười: "Tuyệt, tôi vừa khéo lười động đậy."

​Cổ họng Bùi Duật Chi hơi nghẹn lại: "Anh sạch sẽ chứ?"

​Hắn có chứng ám ảnh sạch sẽ rất nghiêm trọng, nên dù bạn bè xung quanh thay đổi liên tục, hắn vẫn luôn một mình.

​Mỗi khi đi tụ tập bị người khác trêu chọc, Bùi Duật Chi cũng không nghĩ sẽ đưa một người không sạch sẽ về bên cạnh.

​Giang Tự đứng dậy, chống tay lên bàn ghé sát vào tai Bùi Duật Chi, cố tình phả hơi thở vào vành tai hắn, nhẹ giọng nói: "Tổng giám đốc Bùi, tôi còn chưa từng lên giường với ai đâu."

​Hô hấp của Bùi Duật Chi căng thẳng, hắn liếc mắt xuống dưới lầu: "Giang tổng không quan tâm đến em trai sao?"

​Tên phản diện này đúng là cái gì cũng biết.

​Giang Tự cười nhẹ, giọng nói hờ hững: "Em trai tôi khuyên không nghe, tại sao tôi phải vội vã hạ thấp giá trị của mình? Tôi vừa không phải anh ruột, lại không phải cha ruột hắn, quản làm sao được?"

​Bàn tay đang đè trên tay Bùi Duật Chi dọc theo cổ tay hắn di chuyển lên trên.

​"Giờ tôi chỉ cảm thấy hứng thú với Tổng giám đốc Bùi, nhưng nếu Tổng giám đốc Bùi muốn tiếp tục ở đây nói chuyện đấu khẩu với tôi, biết đâu lát nữa tôi mất kiên nhẫn, lại muốn đổi chỗ..."

​Chưa nói hết lời, Giang Tự bỗng chao đảo. Hắn bị một lực mạnh nắm lấy cổ tay, kéo về phía cầu thang.

​【Tôi dựa! Tôi dựa! Tôi dựa! Bùi Duật Chi cũng có cảm xúc sao!!】

​【Mẹ tôi vừa hỏi tại sao tôi kêu như lợn.】

​【Vậy bây giờ họ định đi "làm" luôn à!】

​【Làm đi! Làm đi! Tôi muốn xem!】

​【Trời ơi, tôi "sảng" quá rồi! Đừng quan tâm đến thằng em ngốc kia nữa, kệ đi!】

​【Người xem mới vào phòng livestream, số người hiện tại: 20.】

​Ầm——

​Giang Niệm bị một miếng bánh kem ném trúng mặt, nước mắt càng trào ra nhiều hơn, làm nhòe mắt cậu.

​Cậu mơ hồ thấy người đàn ông vẫn luôn ngồi trên ghế sofa đứng dậy đi về phía mình, rồi lại thấy một bóng dáng rất giống anh trai rời khỏi quán bar.

​Giang Niệm đang định nhìn kỹ hơn thì gương mặt đã bị một bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve. Đầu ngón tay ấm áp khiến cậu lưu luyến, quên hết mọi thứ.

​Mạnh Dương nhìn cậu với đôi mắt phức tạp: "Yêu tôi đến thế sao?"

​Giang Niệm gật đầu mạnh mẽ: "Rất thích."

​Ngón tay Mạnh Dương trượt xuống, chạm vào cổ trắng nõn của cậu, trong mắt dâng lên vài phần dục vọng.

​"Vậy giao hết bản thân cho tôi."

​Giang Niệm khẽ cắn môi, ngượng ngùng nói: "...Được."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play