“Quốc lễ!” Tiểu mập mạp lúc này ngoan ngoãn, đến vuốt cũng không dám vuốt nữa. Hắn run rẩy, vẻ mặt không thể tin nhìn người đối diện: “Không cần phải trân trọng vậy chứ! Nhiều bạch lưu ly thạch như vậy còn chưa nói, còn có công nghệ chế tác tinh xảo thế này. Thợ thủ công nhất định đã tốn rất nhiều công sức. Ngươi bảo ta bỏ tiền ra mua còn được, bằng không ngài cứ mang về đi! Ta đợi cái chậu gốm sứ dán của ta là được rồi. Quốc lễ gì chứ, ta không xứng!”
Kurosawa Hiroshi ngoài miệng nói vậy, nhưng vẫn hiếm lạ, có chút luyến tiếc mà vươn tay sờ thêm vài cái. Hắn tự nhận là động tác vụng trộm, cẩn thận hết sức. Nhưng vẫn bị người ta nhìn thấy. Thợ phụ trách lắp đặt thấy tác phẩm của mình được yêu thích, hơn nữa đối phương còn nói ra ba chữ “Ta không xứng”, cũng đủ thấy đứa trẻ này thích nó đến nhường nào.
Người làm thủ công lo lắng nhất không phải đồ vật bán không được, cũng không phải làm không tốt. Mà là làm tốt rồi, bán đi lại không được yêu thích.
Tiểu cá voi này là mô phỏng theo cá voi trắng bay lượn trong bí cảnh Tứ Cô nương sơn mà chế tác. Toàn thân tiểu cá voi bóng loáng ôn nhuận, giống như ngọc thạch, lại mang theo nét đặc sắc kỹ thuật của người thợ. Đồ vật thế này, đừng nói bày ở hồ nước dãi nắng dầm mưa, hắn còn muốn làm cái lồng nhốt lại. Rảnh rỗi thì mình bò lên sờ sờ cho thỏa thích!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT